HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 305

“Tôi ghen tỵ đấy, cùng từng ấy lương, dựa vào đâu mà cô ngồi chơi bời

còn tôi phải làm việc vất vả.”

“Tôi thực sự không muốn đả kích anh đâu, nhưng trên thực tế tiền lương

của chúng ta cũng khác nhau đấy. Cái này người ta gọi là người này so với
người kìa, khiến người ta tức chết.” Trì Linh Đồng nhỏ giọng nói, cười cực
kỳ hả hê.

“Hừ, chớ có làm bộ làm tịch nữa, sau này bị hành hạ thì đừng có khóc

trước mặt tôi.” Trần Thần đẩy đầu cô ra, “Trưa nay mời tôi ăn cơm, không
phải căn tin của công ty, mời ở nhà hàng bên ngoài ấy.”

“Lý do là gì?”

“An ủi tâm hồn tổn thương của tôi.” Trần Thần đau khổ vỗ vào lồng

ngực gầy gò, ngồi vào chỗ của mình với vẻ bất đắc dĩ, mở bản vẽ ra lần
nữa.

“Hình như tổn thương của anh đâu phải do tôi gây nên.” Đôi mắt to của

Trì Linh Đồng đảo quanh.

Trần Thần nhắc nhở: “Nhưng chính cô đã động chạm vào nỗi đau của

tôi.”

Trì Linh Đồng cười ha ha. Trong công ty, chỉ có Trần Thần biết tiền

lương cụ thể của Trì Linh Đồng, nhưng anh ta quả thực là một người đàn
ông bụng dạ rộng rãi, trước giờ chưa từng vì chuyện này mà lạnh nhạt với
Trì Linh Đồng, cũng không kể ra bên ngoài. Tuy anh ta học ở một ngôi
trường đại học danh giá hơn trường của Trì Linh Đồng rất nhiều, nhưng anh
ta cũng biết, trong thiết kế kiến trúc thực sự có thứ gọi là tài năng thiên
bẩm, không phải cứ có bằng cấp cao và chăm chỉ là xong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.