HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 366

“Nhưng cũng không thể giấu anh ấy mãi được, anh ấy có quyền được

biết sự thật.”

“Linh Đồng, đây thực sự không phải chuyện nhà tầm thường…”

Cô ngẩng đầu, chăm chú nhìn anh, “Đây là lần cuối cùng em rộng lượng,

lần cuối cùng em chấp nhận để anh bận tâm vì một người phụ nữ khác. Em
sẽ cố gắng thấu hiểu thứ mà anh gọi là nghiêm trọng này, trong lòng em có
rất nhiều mâu thuẫn và vướng mắc. Bốn ngày phải không, nếu như buổi tối
ngày thứ tư em không thấy được anh, em sẽ đá anh ngay, rồi lập tức lấy bừa
một người đàn ông ngoài đường.”

Anh nhìn khuôn mặt nghiêm túc của cô, buồn cười: “Vậy nếu anh về

sớm, em có thể lập tức lấy anh không?”

“Để xem tình hình thế nào đã.” Cô hất cằm đầy kiêu ngạo.

Hôm đó, anh về công ty một tiếng đồng hồ, bàn giao công việc, sau đó

dành toàn bộ thời gian còn lại để chăm sóc cô trong bệnh viện. Anh mang
tới cho cô đĩa VCD về phần thi công ở Khế Viên, hai người cùng xem. Anh
nói số người đăng ký thuê đã gần đầy, có vài người còn dựa vào quan hệ,
tìm đủ mọi cách để đi cửa sau.

“Là ý tưởng của em, sau này tiền thuê phải chia đều với em.” Cô cười

híp mắt.

“Nói rồi mà, tất cả của anh đều là của em.” Anh nhéo mũi cô.

Buổi trưa, anh dẫn cô đi ăn đồ hải sản, tay trái của cô không cầm được

đũa, đành để anh bón cô ăn. Mọi người trong nhà hàng mỉm cười nhìn hai
người họ, cô nói họ đang hâm mộ. Buổi tối, anh ngồi bên giường bệnh của
cô, mười ngón tay đan cài, khi ngủ cô cũng không buông ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.