HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 367

Tản sáng, anh nhẹ nhàng rút tay mình ra khỏi lòng bàn tay cô, lưu luyến

đặt một nụ hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn đang say ngủ của cô, rồi đứng dậy
rửa mặt. Chuyến bay của anh cất cánh vào lúc bảy giờ sáng. Khi anh nhẹ
nhàng đóng cửa phòng bệnh, một giọt nước mắt lăn dài từ khóe mắt của Trì
Linh Đồng.

Cô giữ chặt lấy điện thoại, hi vọng bão tuyết thiên nhiên, hoặc phi hành

đoàn nhận được cuộc gọi uy hiếp từ các phần tử khủng bố, tóm lại là mọi
trường hợp có thể xảy ra, sau đó chuyến bay bắt buộc bị hủy bỏ, Bùi Địch
Thanh sẽ trở lại với cô.

Cô chỉ chờ một tin nhắn được gửi đến, trước khi máy bay cất cánh, Bùi

Địch Thanh nói với cô rằng bắt buộc phải tắt máy hai tiếng đồng hồ. Cô
mếu máo nhìn vài lần, chỉ biết thở dài ủ rũ.

Thực ra cô không hề rộng lượng, cô rất để tâm.

Nhưng quá khứ của anh không có cô, anh lại là một người đàn ông coi

trọng tình nghĩa, cho dù Tống Dĩnh bội bạc, nhưng vì tình nghĩa năm xưa,
anh cũng không thể bỏ mặc cô ta, có lẽ thực sự không liên quan đến tình
cảm. Nhưng yêu phải một người đàn ông như vậy, rốt cuộc là hạnh phúc
hay bất hạnh đây?

Cô không biết, nhưng trong lòng rất ngột ngạt, rất hoảng loạn.

Con người cũng như những ngôi sao, đều có quỹ tích vận hành của mình.

Đôi khi sẽ tỏa sáng rực rỡ, nhưng không bao giờ thay đổi quỹ đạo.

*****

Bạn của Tiêu Tử Thần công tác tại bệnh viện Hải quân, cũng là kiểu thư

sinh ôn hòa văn nhã. Khi Tiêu Tử Hoàn dẫn Trì Linh Đồng tới, anh ta đang
phẫu thuật. Hai người ngồi chờ trong phòng làm việc đợi anh ta mổ xong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.