HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 395

Trần Thần vô cùng hào sảng: “Chỉ cần cô quay lại Thanh Đài thì tôi sẽ

chuyển đi ngay.”

Trì Linh Đồng cười khẽ: “Hai người nói như kiểu ở Thanh Đài có gì hay

ho đang chờ em ấy!”

Trần Thần và Nhan Tiểu Úy nhìn nhau: “Đúng là không giấu được em.

Chủ tịch Nhạc nói đã nửa năm rồi, cánh tay của cô chắc đã khỏi hẳn, bảo tôi
và Tiểu Úy tới đây đón cô về Thái Hoa. Cô biết không, Thái Hoa đã trúng
thầu hạng mục Thính Hải Các rồi. Thiết kế Khế Viên của cô cũng giành
được huy chương vàng thiết kế. Đây cũng là chuyện của ba tháng trước rồi,
cô đang nghỉ ngơi dưỡng bệnh nên chúng tôi…không báo cho cô. Nhưng
đây đều là thành tích của cô, không ai dám cướp.”

Trì Linh Đồng rũ mi mắt, cắn một miếng táo, “Cảm ơn ý tốt của Chủ tịch

Nhạc, nhưng tạm thời tôi chưa muốn đi làm.”

“Chủ tịch Nhạc nói cô muốn quay về lúc nào cũng được, thời gian này

tính là nghỉ phép.”

“Thôi, tôi sẽ nói thật với hai người, giờ tôi không thiết kế nhà được nữa.

Không còn cảm xúc, không còn ý tưởng, tâm lý cũng luôn bài xích chuyện
này, tôi chỉ cần thấy những bản thiết kế kia là sẽ hoa mắt chóng mặt. Người
như thế, Thái Hoa cần làm chi? Không phải tôi còn giận Chủ tịch Nhạc, ở
vị trí của chị ấy, nghi ngờ như vậy là chuyện bình thường. Tôi không quay
lại Thái Hoa, nhưng cũng không tới làm việc cho bất kỳ công ty bất động
sản hay đơn vị thiết kế nào khác.”

Một thiên tài của giới thiết kế cứ thế biến mất, Trần Thần và Nhan Tiểu

Úy đều thầm xót xa. Hai người ủ rũ đi theo Trì Linh Đồng vào nội thành,
buổi tối bọn họ cùng tới làng chài ven sông ăn thủy sản tươi sống. Thực ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.