HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 433

Cô đứng lên, phủi bụi trên người: “Tôi phải về thu dọn hành lý đây, ngày

mai tôi sẽ trở lại Tân Giang.”

“Tân Giang? Là thành phố chuẩn bị xây cây cầu lớn vượt sông đúng

không?”

“Ừ!”

“Vậy tôi đi cùng cô luôn, cô đừng nhìn tôi bằng ánh mắt cảnh giác ấy

chứ, tôi chỉ đi khảo sát công trình thôi mà, công ty chúng tôi rất quan tâm
đến hạng mục này, nếu có thể trúng thầu, tôi còn phải ở lại Tân Giang mấy
năm đấy! Bây giờ tôi phải chuẩn bị tinh thần trước. Yên tâm, chúng ta chia
đều tiền, tôi không ăn ké, cũng không bắt cô phải đãi khách đâu.”

Trì Linh Đồng bật cười, thấy mình cảnh giác thái quá.

Ngày hôm sau, trời vừa sáng hai người đã lên xe khách đường dài. Trên

đường, Trì Linh Đồng gọi điện cho ông Trì Minh Chi, thấy giọng ông Trì
Minh Chi bình tĩnh hơn nhiều, cô cũng thầm thở phào nhẹ nhõm, có lẽ bệnh
của em trai em gái cũng không có gì đáng lo.

“Tối qua bạn của Tử Thần có tới, sắp xếp phòng bệnh, rồi khám lại cho

em trai em gái con, kết quả chuẩn đoán đúng là bệnh viêm gan siêu vi, đã
đưa ra kế hoạch điều trị. Bây giờ vẫn đang truyền thuốc cho chúng nó, cuối
cùng cũng hạ sốt, cha cũng yên tâm được rồi. Y tá nói bạn của Tử Thần là
Phó viện trưởng của bệnh viện, lần này đã làm phiền cậu ấy.”

“Có thật là bạn của Tử Thần không ạ?” Trì Linh Đồng hỏi thêm câu nữa.

“Khi nãy Tử Thần đã cùng Viện trưởng tới thăm em trai em gái con.”

Trì Linh Đồng không biết mình đã cúp máy như thế nào, rốt cuộc người

nọ đang giả bộ lạnh nhạt hay chỉ vờ kín đáo, nói thêm một câu thì có chết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.