HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 485

Tiêu Tử Thần nắm chặt tay cô, áp lên môi mình, dịu dàng hôn lên từng

ngón tay cô. “Không phải bị thương một chút, anh nghe kể lại là, gần như
hoàn toàn biến dạng, khuôn mặt này của anh đã được làm lại một lần nữa.
Lục phủ ngũ tạng trong bụng cũng sai lệch, có thể sống sót đã là may mắn
cực kỳ cực kỳ lớn của anh. Cho nên tuy mất đi ký ức, nhưng giờ phút này
anh không hề đau khổ chút nào.”

Nghĩ đến sự bao dung và mạnh mẽ của anh, dường như trái tim cô đã bị

một cơn mưa phùn thấm ướt, mềm mại mà dịu dàng.

“Nếu em không dám ngồi xe của anh, anh sẽ đưa em tới trạm xe.” Anh

cong khóe môi với vẻ trêu chọc.

“Anh dám lái thì em dám ngồi.” Cô hiên ngang ngẩng đầu. Ánh mặt trời

xuyên qua cửa sổ, chiếu vào trong xe, từng luồng từng luồng khí ấm ngưng
tụ ở nóc xe.

*****

Khả năng thích ứng của Tiêu Tử Thần rất nhanh, anh dạy tiếng Anh như

cá gặp nước, trong công việc kiểm soát đầu tư và giao lưu học sinh với phía
Hồng Kông, năng lực quản lý tiềm tàng nhiều năm của anh có dịp bộc lộ,
Học viện y vô cùng coi trọng anh. Học kỳ vừa bắt đầu chưa lâu, anh đã
được thăng chức lên một vị trí lãnh đạo không lớn không nhỏ. Vừa phải dạy
học, vừa phải giải quyết những chuyện khác, nhưng anh lại xử lý rất gọn
gàng, còn dành ra được thời gian để giúp đỡ Trì Linh Đồng, đặt khách sạn,
viết thiếp mời.

Sau khi đính hôn, Trì Linh Đồng sẽ chuyển tới Khế Viên, Tiêu Tử Thần

nói cần làm quen với hoàn cảnh mới, Tiêu Tử Thần mượn cớ mời cơm,
ngắm bát đũa, nhanh chóng dụ dỗ được Trì Linh Đồng bước vào Khế Viên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.