HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 536

Bác sĩ lắc đầu, “Vẫn đang hôn mê, nhưng mọi phương diện đều bình

thường, sẽ tỉnh ngay thôi.”

“Tử Thần chỉ ngã thôi, sao lại bị thương nặng như vậy?” Bà Đàm Trân

hỏi.

“Trước đây thầy Tiêu từng bị thương nặng, cú ngã này lại ảnh hưởng tới

đầu, thần kinh não phức tạp vô cùng, không biết chạm phải sợi dây nào rồi,
thế nhưng tình hình vẫn khá ổn, hai vị đừng lo lắng.” Bác sĩ gật đầu rồi rời
đi.

“Vậy tôi không vào nữa, bây giờ tôi đi Thanh Đài.” Ông Quan Ẩn Đạt

dịu dàng nhìn bà Đàm Trân.

“Cho dù tình hình xấu hay tốt, ông đều phải gọi điện cho tôi.” Bà Đàm

Trân dặn dò.

“Được. Tiểu Đàm, nếu bà không thể chịu đựng được nữa thì nhớ gọi điện

cho thầy giáo Trì, hai người nói chuyện với nhau, thời gian sẽ trôi đi rất
nhanh.”

“Không cần, chẳng phải ông nói chuyện này càng ít người biết càng tốt

cho Đồng Đồng sao, Minh Chi coi Đồng Đồng như báu vật nâng niu trong
lòng bàn tay, nếu biết con bé bị bắt cóc, ông ấy sẽ điên mất.”

Ông Quan Ẩn Đạt mỉm cười, hai người đi về phía cầu thang, một cảnh

sát cúi chào ông, sau đó thì thầm mấy câu, ông nghiêm nghị nhíu mày, “Ừ
ừ” liên tục.

Bà Đàm Trân lặng lẽ nhìn ông rồi quay người đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.