HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 539

Anh đẩy tay bà ra, “Thưa bác, xin bác đừng đùa nữa, cháu thực sự rất sốt

ruột.”

“Con gọi mẹ là gì cơ?”

Anh nhíu mày: “Bác nhận nhầm người rồi, tên cháu không phải Tiêu Tử

Thần.”

Bà Đàm Trân bật cười: “Con không tên là Tiêu Tử Thần, thế con tên là

gì?”

Đầu óc anh ngừng hoạt động trong nửa giây, bàn tay đưa lên không trung

buông thõng xuống, anh chợt nhảy ra khỏi giường chạy vào nhà vệ sinh,
không để ý hình ảnh lôi thôi lếch thếch của mình lúc này nhìn rất bất lịch
sự.

Khi đi vào trong nhà vệ sinh, anh bỗng quay đầu lại, nhìn thấy khuôn

mặt cực kỳ kinh ngạc của bà Đàm Trân, anh nhíu mày, sau đó đóng cửa lại,
nhắm mắt, từ từ đi tới bồn rửa tay, tim đập thình thịch.

“Tử Thần?” Bà Đàm Trân cao giọng gọi vào.

Trong nhà vệ sinh vẫn lặng im, không có bất kỳ tiếng động nào.

Bà Đàm Trân lo lắng, bước tới gõ cửa, cửa mở phát ra tiếng “cạch”. Tiêu

Tử Thần mở to mắt như nhìn thấy người ngoài hành tinh, nhìn bản thân
trong gương với vẻ không thể tin nổi.

“Tử Thần…” Bà Đàm Trân lại gọi.

Hầu kết như bị thứ gì đó chèn lại, gian nan nhúc nhích mấy lần, tròng

mắt anh giật giật, đầu anh chợt như vừa được lắp đặt một chiếc máy chiếu,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.