HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 609

Cô giáo mỉm cười với vẻ bất lực, “Người ta muốn nói cũng không nói

được.”

“Hả?”

“Bé kia là Trì Linh Tiệp, là dì nhỏ của Tiêu Linh, đúng không?”

“Con không có dì nào như vậy hết, con chỉ có mẹ và bố thôi.”Tiêu Linh

vẫn im lặng đứng bên, đột nhiên nói chen vào.

Tiêu Tử Thần không biết nên nói gì cho phải, đành tạm biệt cô giáo dắt

Tiêu Linh về. Lên xe, anh lau sạch bàn tay nhỏ đầy bụi bẩn cho bé, buộc lại
bím tóc rối tung, mở túi giấy, để cô bé uống một ngụm trà ấm rồi ăn bánh su
kem.

Tiêu Linh ăn trưa ở trường, cô bé giống y chang mẹ mình, rất kén ăn,

bữa trưa ăn rất ít, khi anh tới đón bé, luôn chuẩn bị bánh để bé lót dạ.

“Nói cho bố nghe, sao con lại đánh dì nhỏ?” Thấy miệng cô bé phồng lên

vì đồ ăn, anh cưng chiều ôm cô bé lên đầu gối, hiền hòa hỏi.

Có một dì nhỏ và cậu nhỏ hơn mình ba tuổi, đúng là chuyện hiếm thấy,

nhưng ở nhà họ Trì đúng là có chuyện này. Ba đứa trẻ đều học trong một
trường mẫu giáo, Trì Linh Tiệp và Trì Linh Kiệt học lớp lá, Tiêu Linh vừa
lên lớp mầm.

“Nó không phải dì nhỏ của con. Người nhà con đều rất tốt, bố chưa bao

giờ mắng mẹ, mẹ chưa bao giờ đánh bố. Nhưng Trì Linh Tiệp suốt ngày bắt
nạt con, con xếp hàng trước nó, nhưng nó lại bắt con chơi cầu trượt sau nó,
con không chịu, nó bèn lén cấu con, còn mắng con, con mới… đá nó một
cái… Mẹ nói đã ra trận thì không có nể nang ai hết, chỉ cần đảm bảo công
lý mà thôi, phải vì việc nước mà bỏ qua tình thân.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.