HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 610

Tiêu Tử Thần khẽ thở dài, không biết nên động viên hay nên trách mắng

cô bé, cũng không biết rốt cuộc việc giáo dục cô bé có thành công hay
không.

Thôi, chuyện vặt kiểu này cứ để bà xã thông minh của anh giải quyết đi!

“Chân có đau không?” Trì Linh Tiệp cũng không gầy, đá được cô bé

xuống chắc cũng tốn không ít sức lực. Anh xoa xoa cái chân nhỏ của Tiêu
Linh, nhóc con này có biết võ không đấy!

“Hơi hơi, nhưng mà con chịu được.”

“Linh Linh kiên cường quá, ngoan lắm!” Anh thơm lên cái má mập mạp

của con gái với vẻ tự hào, thấy cô bé đã ăn gần xong bánh su kem, bấy giờ
mới lái xe về nhà.

Người giúp việc theo giờ đã nấu xong bữa tối, nghe thấy tiếng bước chân

lên tầng rồi mở cửa của bố và con gái, đúng lúc ấy Trì Linh Đồng cũng vừa
giải quyết xong công việc.

Sân khấu kịch và thư viện ở phía Bắc thành phố đều đang bước vào giai

đoạn thi công quan trọng, cô bận rộn tới phát điên. Nhưng cho dù có bận tới
đâu, chỉ cần tới giờ con gái tan học, cô sẽ tạm thời bỏ qua tất thảy để ở bên
chồng và con gái.

Cô ngồi xổm xuống, chờ đợi nụ hôn nồng nhiệt của con gái như mọi lần,

khóe môi đã thoáng hiện nụ cười vui sướng.

Đợi hồi lâu mà vẫn không thấy gì. Cô bèn lén mở một mắt, thấy Tiêu

Linh đang chớp chớp đôi mắt to nhìn cô, Tiêu Tử Thần nhún vai, “Bà xã,
anh đi thay quần áo đã.” Sợ bà xã bối rối, anh bèn hôn nhẹ lên môi cô ngay
trước mặt con gái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.