HOA HỒNG SA MẠC - Trang 110

ÔNG VÔ DANH

M

ột đêm năm 1937, những bàn tay đập dữ dội cánh cửa một ngôi nhà

nhỏ khiêm nhường ở Wüppertal. Một phụ nữ ngừng đọc những trò tinh
nghịch của Max und Moritz, và từ giây phút đó, đứa trẻ đã nghe những cú
đập cửa chìm vào một sự im lặng sâu lắng sẽ kéo dài ba thập kỷ.

Cậu bé tên Fritz Niemand, cái tên có thể dịch ra là Fritz Vô Danh. Cậu

thấy bố mẹ mình và một vài người hàng xóm lần cuối trong một đường
hầm của Gestapo và, dù mới bảy tuổi, cậu đã nhận sự “xử lý nghiêm khắc”,
nghĩa là những cú đòn và tra tấn, nhằm làm cậu khai ra những người khách
có thể đã tới nhà, nhưng cậu bé Fritz Vô Danh không thể nói được nữa, vì
lưỡi cậu đã bị biến thành một dạng ruột thừa hoại tử đờ ra vì kinh hãi.

Bọn Quốc xã coi cậu như một miếng giẻ vô dụng và nhốt cậu trong

một viện dành cho bệnh nhân tâm thần, để thân thể cậu phục vụ cho việc
phát triển khoa học của Đức Quốc xã, nói cách khác chúng quyết định dùng
cậu như chuột bạch.

Lên mười tuổi, Fritz Vô Danh rụng sạch tóc sau một loạt các thí

nghiệm với chất hóa học mà cậu phải chịu đựng. Sau đó, cậu mất hết răng.
Năm 1945, khi quân Đồng minh, sau khi giải cứu một vài người còn sống
sót trong những trại tập trung, để ý đến những người sót lại sống trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.