HOA HỒNG SA MẠC - Trang 9

Bao bọc trong màn đêm, anh đơn giản là một người đàn ông, một

người đàn ông của rừng núi đang vừa quan sát mặt trăng, những vì sao,
những đám mây vừa lắng nghe và đoán nhận từng âm thanh thoát ra từ rậm
rạp cây rừng: tiếng kêu thất thanh của con khỉ trong móng vuốt của con thú
họ mèo, tiếng đơn điệu như điện báo của bầy dế, hơi thở mãnh liệt của lợn
rừng, tiếng kêu của rắn chuông đang nguyền rủa sự cô đơn độc địa của
mình, tiếng bước chân mệt mỏi của những con rùa bò lên đẻ trứng trên bãi
cát, hơi thở yên bình của lũ vẹt bị màn đêm làm cho câm lặng.

Cứ như vậy, từ từ, anh thiếp đi, biết ơn vì được thành một phần của

trời đêm hoang dã. Thành một phần của sự bí ẩn gắn kết anh với con ấu
trùng nhỏ xíu và với thân gỗ đang rên rỉ khi những cuộn thớ của cây ombu
trăm tuổi đang căng ra.

Tôi nhìn anh ngủ và cảm thấy hạnh phúc được chia sẻ điều kỳ bí êm

dịu vạch định ranh giới khoảng không giữa những câu hỏi dịu dàng về cuộc
sống và câu trả lời cuối cùng về cái chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.