HOA HỒNG VÀ CHIẾC NHẪN - Trang 94

“Các bạn ạ, tôi chính là Giglio”, hoàng tử điềm đạm nói. “Là hoàng thái tử
ở Paflagonia. Đứng lên đi Smith, không ai quỳ gối ở nơi công cộng như thế.
Jones, bạn là người có một trái tim đôn hậu. Phải, khi tôi chỉ còn là một đứa
trẻ, ông chú bất nghĩa của tôi đã cướp ngôi báu mà phụ vương để lại cho
tôi. Ông chủ tâm để tôi ăn chơi lêu lổng, biến tôi thành một thanh niên nông
cạn, lông bông không màng gì đến quyền lợi chính đáng của mình như anh
chàng Hamlet bất hạnh, hoàng tử xứ Đan Mạch. Nếu có bao giờ tôi có bất
cứ ý nghĩ gì về thân phận mình, ông chú lập tức xoa dịu tôi với lời hứa sẽ
sửa sai, trả lại địa vị cho tôi. Rồi tôi sẽ cưới cô em họ, công chúa Angelica
và hai chúng tôi sẽ trị vì Paflagonia. Những lời đó hoàn toàn giả dối cũng
như trái tim của Angelica - như mái tóc, màu má hồng và mấy cái răng giả
của cô ấy. Trong khi đó thì cô ta giành ánh mắt ngưỡng mộ cho anh bạn
Bulbo, hoàng thái tử ngu ngốc của xứ sở Crim Tartary. Nhận ra điều đó
cũng là lúc ánh mắt tôi hướng về Betsinda hay Rosalba như tên thật của
nàng. Phải các bạn ạ, tôi đã phát hiện ở nàng một vẻ đẹp toàn bích, thuần
khiết của một thiếu nữ đoan trang, thanh khiết, một nàng tiên mà trái tim tôi
hằng ao ước...”.

(Tôi không thuật lại đoạn tâm tình này dù nó rất hay nhưng mà dài quá, vả
lại đó là lời kể dành cho Jones và Smith hai người chưa biết chuyện gì, còn
các bạn của tôi đã rõ mọi chuyện rồi nên tôi xin được bỏ qua).

Hoàng tử và hai người bạn vội vã trở về phòng trọ của chàng trong tâm
trạng háo hức với những biến cố sắp xảy ra. Các chàng sinh viên quay ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.