HOA HỒNG XỨ KHÁC - Trang 192

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

Bá bĩu môi:

- Mày ngốc quá! Thơ văn nhạc họa chỉ là phương tiện bày tỏ tình cảm. Khi em bảo như vậy,

ý em muốn nói là mục đích đã đạt được rồi, đâu cần phương tiện nữa làm chi!

Phân tích của Bá khiến tôi ngẩn ngơ. Tôi bâng khuâng hỏi:

- Vậy tao khỏi cần làm thơ nữa?

- Khỏi.

- Khỏi cần vẽ tranh?

- Khỏi luôn.

- Khỏi làm gì hết?

- Đúng. Khỏi làm gì hết. Mày cứ nghe lời em. Chỉ đến chơi thôi.

Tôi chớp mắt:

- Thế còn tụi kia?

- Tụi nào?

- Tụi thằng Ngữ, thằng Hòa.

Bá nhún vai:

- Tụi nó bây giờ chỉ có nước đi theo xách dép cho mày và Gia Khanh.

- Thế còn thằng Nghị tẩm ngẩm tầm ngầm?

Bá cười khảy:

- Thằng Nghị cũng vậy. Trước đây, tao còn "ngán" nó, nhưng kể từ khi em Gia Khanh ngầm

tuyên bố yêu mày, thằng Nghị trở thành đồ bỏ. Bây giờ mày là Sơn Tinh, ba đứa kia là Thủy

Tinh.

Thấy Bá bốc tôi lên tận mây xanh, bụng tôi sướng rơn. Nhưng tôi vẫn dè dặt hỏi lại:

- Làm gì có chuyện Gia Khanh tuyên bố yêu tao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.