HOA HỒNG XỨ KHÁC - Trang 221

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

Rồi tôi chìa tay về phía ông anh vợ, lịch sự như Tây:

- Mời anh!

Đến đây thì Gia Khanh bắt đầu đóng vai chiếc cầu nối giữa những người... ruột thịt. Nó chỉ

tôi, giới thiệu:

- Đây là Khoa, bạn cùng lớp với Gia Khanh!

Tôi khẽ gật đầu, mặc dù tôi không thực sự thỏa mãn với cách giới thiệu rụt rè của Gia

Khanh.

Người yêu thì cứ gọi là người yêu đại cho rồi, việc gì phải nấp dưới danh nghĩa "bạn cùng

lớp"! "Bạn cùng lớp" thì khối gì đứa chứ đâu phải chỉ một mình tôi. Tôi khác. Nhưng có lẽ

với bản tính thẹn thùng của phụ nữ, Gia Khanh không tiện công khai hóa mối quan hệ tế nhị

của tôi với nó. Có thể, tối nay lúc về nhà, Gia Khanh sẽ thủ thỉ riêng với anh nó. Nghĩ vậy, tôi

tươi tỉnh được đôi chút.

- Còn đây - Gia Khanh chỉ vào anh nó - đây là anh Nghĩa, bạn trai của Gia Khanh ở ngoài Hội

An. Tụi Gia Khanh đã quen nhau hai năm nay rồi. Hôm nay Nghĩa vô đón Gia Khanh về quê
nghỉ hè.

Nụ cười thân mật chưa kịp nở trên môi tôi đã vội đông cứng lại, hệt như yaourt bỏ trong

thùng đá. Tôi không biết các võ sĩ quyền Anh khi bị đánh nốc-ao họ choáng váng đến cỡ nào,

chứ đối với riêng tôi trong lúc này, lời giới thiệu bất ngờ của Gia Khanh đã khiến tôi không

còn một cảm giác gì về thế giới chung quanh. Trước mặt tôi, cỏ cây, bàn ghế, ly tách, cà phê

và nước cam, thuốc lá và bánh ngọt đang liên tục đổi chỗ cho nhau với một tốc độ chóng

mặt.

Cả tôi và cái thằng cha chết tiệt đang ngồi cạnh Gia Khanh kia nữa, chúng tôi cũng đang "đổi

chỗ" cho nhau.

Hóa ra hắn không phải là ông anh vợ mà là "ông anh nợ". Hóa ra Gia Khanh hẹn tôi đến đây

không phải để tỏ tình với tôi mà để cảnh cáo tôi là đừng bao giờ tỏ tình với nó. Hóa ra trước

đây Gia Khanh bảo tôi đừng làm thơ, đừng vẽ tranh cho nó không phải là vì "mục đích đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.