HOA LỤC BÌNH - Trang 103

– Vậy thì cũng đã có ý đồ rồi!
– Tha cho em đi mà em!
Chợt nhớ, Mỹ Thuận lại giục:
– Mình về thôi anh!
Ngồi im nhìn cô, Sĩ Nguyên thì thầm:
– Anh chỉ muốn ngồi cùng em mãi thôi.
Mỹ Thuận doạ:
– Đi lâu chị Ngân Thuỷ biết là chết em đấy.
Chau mày, Sĩ Nguyên hỏi:
– Em bị cô ấy bắt nạt dữ lắm phải không?
– Em thấy chị ấy khó hiểu lắm.
– Sao hả?
– Dường như anh và chị ấy có gì đó ràng buộc nhau.
– Ai nói với em điều ấy? Mỹ Thuận lắc đầu:
– Em chỉ nghĩ vậy thôi.
Sĩ Nguyên lại dặn:
– Em đừng tin những gì cô ta nói. Cô ấy rất khó chịu.
Mỹ Thuận vẫn thắc mắc:
– Nhưng anh và chị ấy đã có tình cảm với nhau, phải không?
– Không có!
– Em không tin!
– Thú thật, anh không có đâu, chị tại Ngân Thuỷ thích anh mà thôi.
Mỹ Thuận xuống xe đi nhanh vào phòng tập thể ...
Bà Ngọc Trâm vẫn còn thức chờ Sĩ nguyên. Thấy anh bà lên tiếng:
– Con về rồi à, Khuya vậy sao?
Sĩ Nguyên xem đồng hồ:
– Mới chín giờ hơn mà mẹ!
Đổi giọng bà lại nói:
– Ngày mai bên kia người ta nhà mình dùng cơm tối.
Sĩ Nguyên giật mình, anh nhăn nhó mặt mày:
– Mẹ à con đã nói rồi, giữa con và Huệ Trinh chẳng hợp nhau đâu.
Bà Ngọc Trâm nghiêm giọng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.