HOA LỤC BÌNH - Trang 105

– Sĩ Nguyên! Con để thức ăn cho Huệ Trinh đi!
Huệ Trinh tỏ ra mình dạn dĩ nên nói:
– Bác cứ để con được tự nhiên.
Bà Huệ Minh tỏ ra là người vui vẻ nhất bà luôn miệng nói:
– Sĩ Nguyên coi bộ còn nhút nhát quá.
Huệ Trinh nhếch môi cười:
– Coi chừng mẹ bị lầm đấy!
Mọi người cùng cười, bà Ngọc Trâm thì lại nói:
– Tội nghiệp nó vất vả lắm. ít có thời gian đi chơi đây đó.
Huệ Trinh nhường mày hỏi Sĩ Nguyên:
– Bác nói vậy có đúng không anh Sĩ Nguyên?
Sĩ Nguyên cũng cười với mọi người và trả lời Huệ Trinh:
– Mẹ nói làm sao mà sai được. Nhưng thỉnh thoảng anh cũng có vui chơi
cùng bạn bè.
– Vậy sao?
Bà Huệ Minh nhìn con gái:
– Con đừng chất vấn Sĩ Nguyên nữa có được không, con trai mà phải quan
hệ bạn bè chứ?
– Coi bộ mẹ có vẻ bênh vực anh Sĩ Nguyên rồi đó. Thấy hai mẹ con nói
chuyện với nhau bà Ngọc Trâm cũng xen vào:
– Thì con cũng giỏi vậy Huệ Trinh. Biết phụ mẹ quán xuyến công ty.
Sĩ Nguyên nhìn Huệ Trinh nở nụ cười đầy ẩn ý :
– Huệ Trinh giỏi vậy sao? Vậy mà từ lâu anh chẳng biết.
– Nhường mày Huệ Trinh cao ngạo nói:
– Vậy sao? Nhưng chắc chắn em sẽ chẳng giỏi bằng Mỹ Thuận gì gì của
anh đâu.
Câu nói của Huệ Trinh làm mọi người nhìn anh, Sĩ Nguyên, anh đính
chính:
– Cô ấy rất giỏi vi tính lại rành ngoại ngữ tôi chọn làm trợ lý đâu có gì sai.
Huệ Trinh bật cưới:
– Trợ lý ư? Cũng hay nhỉ? Cô ấy chắc là đẹp lắm.
Sĩ Nguyên lắc đầu anh chống chế:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.