HOA LỤC BÌNH - Trang 121

vây quanh anh.
Bà Ngọc Trâm nhau mày khó hiểu:
– Sao cô cho tôi vào đây?
Ngân Thuỷ cưới thật tươi:
– Đến ngày cưới rất bận rộn bác cũng nên bồi dưỡng tốt chứ.
Nghe cô ta nói bùi tai bà liền gật đầu:
– Vậy cũng được! Nhưng phải nhanh thôi nhé!
– Vâng ạ!
Ngân Thuỷ cố tình ngồi che khuất tầm mắt tình địch cùng người yêu bước
vào. Hai người cặp tay rất tình tứ. Thiên Tài lên tiếng:
– Xa em có một ngày mà anh nhớ muốn chết.
Huệ Trinh cũng gật đầu:
– Em có thua gì anh đâu.
– Nhưng khi lấy chồng rồi sẽ ít gặp nhau.
Huệ Trinh thì thầm:
– An tâm đi! Em vẫn có cách gặp anh. Và sẽ có nhiều tiền cho anh mà.
– Làm gì mà em có tiền cho anh.
Nguýt anh một cái Huệ Tinh dài giọng:
– Anh quên anh ta là giám đốc giàu có hay sao?
– Em lấy tiền chồng để nuôi tình nhân sao?
– Vì anh là người yêu của em mà.
– Em không sợ chồng biết hay sao?
Huệ Trinh nói cứng.
– Biết thì càng tốt chứ sao?
– Sao mà em cho là tốt?
– Ly dị và em lại trở về với anh?
– Vậy sao?
Họ tiếp tục nói, bà Ngọc Trâm nói với Ngân Thuỷ:
– Con gái nhà ai mà hư đốn đến vậy?
Ngân Thuỷ vội nói:
– Chắc chắn cô ta chẳng phải là người tốt.
- Trắc nết loăng loàn chứ tốt gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.