HOA LỤC BÌNH - Trang 126

– Hạnh phúc của con hãy để cho con tự tìm. Em đừng bận tâm nữa.
Bà lại nói:
– Nhưng em muốn nhìn Sĩ Nguyên, Sĩ Tân cưới vợ trước khi em nhắm mắt.
Nhìn vợ lo lắng, ông Sĩ Đỉnh quan tâm:
– Em sao vậy? Em không được khoẻ sao?
Lắc đầu trấn an chồng bà Ngọc Trâm cười cho ông An tâm:
– Đó là em chỉ lo xa mà thôi.
Châm cho mình điếu thuốc, ông Sĩ Định rít một hơi dài rồi nói với vợ:
– Anh cho em hay một tin này.
– Gì vậy anh?
– Anh vừa thành lập cho Sĩ Nghĩa một công ty nhỏ.
– Hả, công ty nhỏ nào?
– Công ty may mặc xuất khẩu,
Hơi hụt hẫng bà Ngọc Trâm nói như trách:
– Thành lập rồi mới nói với em vậy là ý gì đây?
– Em à, dù sao thì Sĩ Nghĩa cũng đã lớn. Lo tương lại cho nó là đúng.
Quay mặt đi chỗ khác bà tỏ ý không hài lòng:
– Vậy sao? Chuyện đó của cha con anh muốn làm gì đó thì làm Ông Sĩ
Định ngạc nhiên:
– Em nói vậy là sao? em không bằng lòng à?
– Không phải là em không bằng lòng, mà là anh đặt em vào chuyện đã rồi
đó.
– Ngọc Trâm à, chính thằng Nghĩa cũng đâu có chịu lấy. Anh phải ...
– Năn nỉ nó chứ gì?
Bà cướp lời chồng:
– Em sao vậy?
Bà xua tay gắt gỏng:
– Nó không chịu thì sang tên cho Sĩ Tân.
– Sao được hả em?
– Sao không được chứ?
Ông Sĩ Định đành phải nói:
– Tài sản này là do ông ngoại của nói để lại cho mẹ nó, ta hưởng như vậy là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.