HOA LỤC BÌNH - Trang 127

cũng đủ lắm rồi.
Bà lại giận dỗi:
– Đúng, đúng của bà ấy hết tôi không có gì cả. Đó ông muốn làm gì đó thì
làm.
Ngạc nhiên nhìn vợ, ông lắc đầu khó chịu, nhưng vẫn ôn tồn nói:
– Em đừng làm như vậy có được không? Con thì đứa nào anh chẳng lo.
– Nhưng liệu ông có thiên vị hay không ?
– Giọng bà lại gay gắt.
Trầm ngâm suy nghĩ ông lại nói:
– Ngọc Trâm à, em đừng làm cho anh phải khó xử !
Đứng lên bà vẫn ý của mình:
– Em không có quyền góp vào việc của cha con anh đâu.
– Sĩ Nghĩa nó vẫn hết lòng tôn kính em, và thương hai em của nó.
– Anh khỏi cần nói gì cả.
Bà bỏ về phòng mình. Sĩ Nghĩa bước ra.
– Mẹ nói đúng đó cha!
– Sĩ Nghĩa con.
Sĩ Nghĩa chẳng tỏ thái độ gì giận hờn, anh nói:
– Cuộc sống con đang ổn định xin cha đừng bận tâm.
– Không được, công ty ấy là của con.
– Con sẽ chuyển nhượng cho Sĩ Tân. Con cám ơn cha đã quan tâm đến con.
Ông Sĩ Định vẫn cương quyết:
– Con không được cãi lời.
– Nhưng con không muốn vì vậy mà mất hoà khí gia đình.
Ông Sĩ Định ngồi ôm đầu, ông chẳng biết làm sao, ông thật là nan giải ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.