HOA LỤC BÌNH - Trang 146

– Câu hỏi của chị làm Ngọc Nga cụt hứng.
Cô cằn nhằn:
– Chị làm sao vậy?
– Có sao đâu?
– Không sao mà tự nhiên lại gay gắt với em.
Ngân Thuỷ nhìn em cô hỏi:
– Chuyện của giám đốc em làm sao rồi?
– Có sao đâu, chị Tường Minh vẫn đeo sát anh ấy.
Cười cười Ngân Thuỷ nói với em:
– Mấy ông này phải giữ chặt vậy mới được.
Như khơi trúng nguồn Ngọc Nga nói luôn:
– Chặt làm sao được khi họ muốn.
– Muốn gì?
– Muốn đèo bồng.
Lắc đầu, Ngân Thuỷ nhận xét:
– Ai chứ anh Sĩ Nghĩa không có tính ấy đâu.
– Sao chị nói giống chị Tường Minh quá vậy?
– Chị ấy có nói sao?
– Thì nói như chị vậy. Rất tin anh Sĩ Nghĩa.
Gật đầu đồng tình Ngân Thuỷ nói:
– Anh ấy là người tốt.
– Tốt gì đâu em hỏng thấy, có con nhỏ mới xin vào làm anh ấy đã mến rồi.
Nhìn sững em, Ngân Thuỷ tò mò:
– Có chuyện ấy sao?
– Có chứ! Anh ấy còn lo chỗ ăn ở và việc làm cho cả hai mẹ con luôn.
– Cô ấy có con!
– Không, đó là mẹ cô ấy.
– Vậy sao? Cô ấy tên gì? Đẹp lắm phải không?
– Đẹp lắm rất dịu dàng dễ mến lắm.
– Nhưng tên gì?
– Mỹ Thuật!
– Hả?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.