HOA LỤC BÌNH - Trang 148

- Nhưng em có chuyện muốn nói với anh.
Lắc đầu từ chối cô, Sĩ Nguyên tỏ ra như mệt mỏi:
– Tôi đang bận cô chẳng thấy sao?
Ngân Thuỷ hờn mát, cô nói khi đứng lên:
– Chẳng lẽ em chẳng bằng được với Mỹ Thuận chút nào chăng?
Sĩ Nguyên nạt ngang:
– Cô đừng nhắc nữa có được không?
Điện thoại của anh lại có tín hiệu, Sĩ Nguyên đứng lên:
– Alô! Sĩ Nguyên đây?
– Thảo Sương đây!
Sáng mắt, Sĩ Nguyên có vẻ tươi vui lắm:
– Thảo Sương đó à?
– Vâng!
– Em có gặp Gái nhỏ không?
– Gặp thì không, nhưng tôi biết nó đang may ở xí nghiệp may nào đó.
– Xí nghiệp ấy tên gì?
Thảo Sương chặc lưỡi:
– Tôi sơ ý không có hỏi.
Sĩ nguyên nhăn nhó:
– Xí nghiệp tổ hợp may thành phố này có biết bao mà kể.
– Tôi xin lỗi, lại để thất vọng cho anh.
Không nỡ trách, nên Sĩ Nguyên chỉ thở dài:
– Thôi được, vậy cô nên cố gắng lần sau nhé!
Thảo Sương hỏi lại:
– Anh không giận thật chứ?
Dĩ nhiên là thật chứ!
– Chào nhé!
– Chào!
Ngân Thuỷ chờ cho Sĩ Nguyên cho điện thoại vào túi, cô mới hỏi:
– Ai vậy anh?
Sĩ Nguyên đáp gọn:
– Bạn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.