HOA LỤC BÌNH - Trang 150

– Em lại khiêm tốn nữa rồi.
Bà Hoa nhìn hai người rồi nói tiếp:
– Tốt nghiệp cấp ba. Nó có khả năng vào đại học, nhưng ngặt một nỗi tôi
nghèo quá, nên chỉ cho nó lấy bằng vi tính và Anh văn thôi.
Sĩ Nghĩa nghe nói nên mừng lắm:
– Em rành vi tính à?
– Là môn chính của em.
– Vậy sao em không nói?
– Liệu anh có trọng dụng không mà nói.
Sĩ Nghĩa thương Mỹ Thuận như đứa em gái của mình nên nói:
– Anh sẽ giúp em được toại nguyện ...
Bữa cơm diễn ra rất vui. Sĩ Nghĩa hiểu thêm nhiều điều về Mỹ Thuận ...
Mỹ Thuận ngồi một mình trong phòng nhỏ của hai mẹ con. Nhớ đến Sĩ
Nguyên nước mắt lại muốn trào ra. Ngoài mặt cô cố làm như chẳng có vấn
đề gì, nhưng bên trong nỗi buồi thì cứ nhân lên. Một tấm ảnh cô ngồi xung
quanh toàn hoa tím của lục bình ...
Tường Minh giận dữ khi hay tin Sĩ Nghĩa cất nhắc Mỹ Thuận lên trưởng
phòng kỹ thuật:
– Anh lành như vậy là sao?
Sĩ Nghĩa vẫn chưa hiểu câu nói của Tường Minh nên hỏi lại:
– Em nói gì vậy?
– Em muốn biết tại sao anh đưa con nhỏ ấy lên trưởng phòng kỹ thuật?
Sĩ Nghĩa nhìn người yêu:
– Em sao vậy? Điều đó có gì là quan trọng đâu, vì cô ấy có tay nghề, Hậm
hực, Tường Minh tỏ thái độ giận dữ:
– Em muốn biết anh làm như vậy là có ý gì?
Nhăn mặt, Sĩ Nghĩa nhìn Tương Minh trân trân:
– Em nói vậy là làm sao? Em nghi ngờ anh điều gì phải không?
Tường Minh nóng nảy nói:
– Anh làm điều gì thì anh biết lấy?
– Nhưng anh chẳng làm điều gì sai cả.
– Cả với cô ấy à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.