HOA LỤC BÌNH - Trang 157

Bật cười Sĩ Nghĩa xua tay:
– Có sao đâu !
– Em thấy anh thay đổi thì có.
Sĩ Nghĩa hỏi vặn lại:
– Em không muốn biết cô gái ấy thật sao?
Sĩ nguyên xoay xoay mẫu thiết kế trong tay, anh nói như không quan tâm:
– Em biết thì ích lợi gì chứ Cô ấy là của riêng anh mà.
Sĩ Nghĩa giãy nãy:
– Ý, em đừng có nói bậy vậy chứ?
– Sao hả? Có tài vậy mà anh lại chê à?
– Không phải là chê nhưng có điều anh không thể được.
Sĩ Nguyên cười cười:
– Hay là bị cản trở bởi Tướng Minh.
Duỗi thắng hai chân ra Sĩ Nghĩa chép miệng.
– Anh chỉ xem cô ấy như em gái của mình thôi. Nhưng Tường Minh thì
nghĩ khác.
– Khác là khác làm sao?
- Nghi vấn đủ điều.
– Đàn bà phụ nữ là vậy mà.
Đứng vụt lên. Sĩ Nghĩa quyết định cho Sĩ Nguyên biết sự thật nắm tay em
Sĩ Nghĩa nói:
– Em theo anh!
Tuy chưa hiểu ý của anh Sĩ Nguyên vẫn bước theo:
– Lại khoe gì nữa đây?
vừa đi Sĩ Nghĩa vừa phân trần:
– Em vào rồi ắt hẳn em sẽ biết.
Sĩ Nghĩa đẩy mạnh cửa phòng cảnh tượng đập vào mắt Sĩ Nguyên kêu lên:
– Hoa lục bình!
Sĩ Nghĩa đứng im lặng:
– Em cũng biết loài hoa này sao?
Đã hiểu ra mọi chuyện, Sĩ Nguyên nắm vội tay anh:
– Cô gái ấy là Mỹ Thuận?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.