HOA MỘNG ẢO - Trang 137

ngưu. Tôi chưa thể khẳng định được điều gì trước khi nhìn thấy tận mắt cây
hoa và kiểm tra gen di truyền.”

“Cháu đã nghe anh Yamamoto bảo,” Rino liếc sang Sota, “nếu đây là hoa

khiên ngưu thật thì đúng là một chuyện kỳ diệu. Hoa khiên ngưu vàng bây
giờ không còn tồn tại nữa.”

Ông Hino gật mạnh đầu.
“Đúng thế! Chính vì vậy nên tôi mới phải phát ngôn cẩn thận.”
“Ông nội cháu hồi xưa có nghiên cứu tạo ra các loài hoa mới đứng

không? Ông nội cháu không nghiên cứu về hoa khiên ngưu vàng ạ?”

Ông Hino mỉm cười khi nghe Rino hỏi.
“Ông ấy có nghiên cứu về hoa khiên ngưu nhưng thứ chúng tôi quan tâm

không phải hoa khiên ngưu màu vàng mà là màu xanh.”

“Màu xanh? Không phải nó rất phổ biến sao?”
“Đúng là như thế. Vấn đề nằm ở chỗ tại sao hoa khiên ngưu xanh lại phổ

biến như vậy. Xét cho cùng, giống như tôi đã nói ở đám tang, mục tiêu của
tôi và ông Akiyama vẫn là hoa hồng xanh. Màu sắc của hoa được quyết
định bởi các sắc tố nên nếu xét về đặc điểm đó thì cả cây hoa hồng lẫn
khiên ngưu đều không thể nở ra hoa màu xanh được. Nhưng hoa khiên
ngưu xanh lại rất phổ biến đúng như cô nói nên chúng tôi rất quan tâm đến
chi tiết nay. Mục đích cuối cùng của chúng tôi vẫn là tạo ra hoa hồng xanh
thôi.”

“Tuy nhiên hai người đã thất bại trong cuộc cạnh tranh tạo ra hoa hồng

xanh ạ?”

“Đúng thế?”
“Sau đó ông cháu có định thử sức với hoa khiên ngưu vàng chỉ có trong

truyền thuyết không ạ?”

Ông Hino cười buồn bã, chầm chậm lắc đầu. “Chuyện đó không xảy ra.

Chi phí nghiên cứu cho hoa hồng xanh đã làm công ty thua lỗ nặng nề nên
ông Akiyama phải rời khỏi công ty còn bộ phận nghiên cứu của chúng tôi
cũng bị đóng cửa. Với chúng tôi lúc ấy không còn từ sau này nữa.”

“Ra là như vậy,” Rino trầm ngâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.