HOA MỘNG ẢO - Trang 165

“Chưa thể khẳng định chắc chắn. Dù sao cũng mười năm chúng tôi

không gặp nhau rồi. Nhưng tôi tin đó là cô ấy.”

“Tên cô ấy là gì?”
“Iba.”
“Là người như thế nào?”
“Tôi không biết. Lúc gặp tôi, cô ấy vẫn là một học sinh cấp hai bình

thường. Nhưng mà bây giờ cô ấy làm gì, ở đâu thì tôi không rõ, thật sự tôi
cũng rất muốn biết chuyện đó. Do vậy hôm nay tôi mới đến đây để hỏi
thêm về cô ấy.”

“Đó là mối tình đầu của anh ấy.”
Nghe Rino ngồi bên cạnh nói thế, Sota đang uống bia suýt chút nữa phun

ra. “Nói cả chuyện đó ra ở đây à?”

“Nếu như không nói ra thì mọi người sẽ không biết vì sao anh Gamo lại

muốn tìm cô ấy.” Vừa nói, Rino vừa nháy bên mắt những người khác
không nhìn thấy.

Sota đã đoán ra ý của cô. Trên đường đến đây hai người quyết định sẽ

không nhắc đến cây hoa khiên ngưu vàng nên cần phải có một lý do hợp lý
cho chuyện Sota muốn tìm Iba Takami.

“Ồ, thế sao?” Sự tò mò hiện lên trong mắt Tomoki.
“Cũng đúng thôi, cô ấy rất xinh đẹp,” Tetsu nói. “Kiểu người đẹp lạnh

lùng.”

“Cô ấy thường hay đến đây à?” Sota hỏi không nhằm vào ai.
“Cũng có thể nói là khách quen.” Masaya trả lời. “Có vẻ cô ấy là fan của

chú Kudo. Cô ấy hiếm khi vắng mặt mỗi lần chú ấy biểu diễn. Biểu diễn
xong, có khi cô ấy còn đi uống với chú Kudo và ban nhạc nữa.”

‘Cô ấy đi một mình à?”
‘Những hôm tôi nhìn thấy luôn là đi một mình.”
“Anh Masaya và cô ấy có thân nhau từ trước không?” Rino đặt câu hỏi.
“Hoàn toàn không. Thỉnh thoảng anh có nhìn thấy Keiko nhưng bọn anh

chẳng nói chuyện bao giờ. Lần đầu tiên bọn anh nói chuyện là khi cô ấy gọi
điện thoại tới.”

“Cô ấy gọi cho anh sao? Đột nhiên gọi tới hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.