HOA MỘNG ẢO - Trang 170

Chợt Tetsu à lên một tiếng, vẻ như sực nhớ ra chuyện gì đó.
“Cô ấy hay hỏi về Nao.”
“Nao có phải là người đã mất…”
“Là em họ tôi và anh trai cửa Tomoki,” Rino trả lời. “Naoto là tên đầy

đủ.”

“Cô ấy hay hỏi chuyện gì về cậu ấy?”
“Nhiều lắm. Chẳng hạn, cậu ấy là người như thế nào này, sở thích là gì

này. Cô ấy cũng tò mò lý do tự sát nữa.”

“Ừ, cô ta cũng hỏi cả tôi nữa,” Kazu nói. “Khi tôi hỏi vì sao cô lại quan

tâm đến mấy chuyện đó thì cỗ ta đáp nếu biết về người từng chơi ở vị trí
mình trong ban nhạc trước đây, sẽ nhanh chóng hòa nhập với cả nhóm
hơn.”

“Cô ấy chưa bao giờ nói với tôi mấy chuyện như thế.” Masaya nghiêng

đầu tỏ vẻ không vui.

“Cô ấy giữ ý với Masaya đấy,” Tetsu nói. “Cô ấy nói thế này: ‘Vì Naoto

hình như là bạn thân nhất của Masaya nên tôi không muốn nhắc đến
chuyện tự sát trước mặt anh ấy. Chúng tôi cũng đủ sốc vì chuyện Nao tự sát
rồi.”

“Tôi đã nói với cô ta rồi. Nao quan tâm đến ban nhạc hơn bất kỳ ai. Cậu

ấy luôn mong cho các thành viên khác được hạnh phúc ” Kazu nói. “Tôi
cũng bảo cô ta là cậu ấy từng nói nếu như chúng tôi có thể tự kiếm sống
được bằng âm nhạc thì mọi người hãy cùng đi ăn ở một nhà hàng nổi
tiếng.”

“Nhà hàng?” Sota hỏi.
“Tôi biết rồi! Là quán Fukumanken ở Nihombashi đúng không?” Rino

nói.

“Ừ, đúng quán đó đấy. Cậu ấy thường bảo vẫn chua thể quên nổi hương

vị món thịt bò ăn ở đấy từ lúc còn bé. Cậu ấy cứ nhắc đi nhắc lại mãi.”

“Tôi cũng nghe chuyện này không biết bao nhiêu lần rồi,” Tetsu thở dài.
“Thịt ở quán đó đúng là ngon thật.” Tomoki nói rồi quay sang Rino tìm

sự đồng tình, “Chị nhỉ?” Cô gật mạnh đầu.

Sota cũng biết quán Fukumanken. Đó là một quán đồ tây rất nổi tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.