HOA MỘNG ẢO - Trang 179

“Chuyện mua bánh là do cô nghĩ ra à?”
“Đúng thế. Tôi đã hỏi ông nội xem thích quà gì thì ông bảo bánh ngọt

kiểu Âu là được.”

“Chà, bánh ngọt kiểu Âu à?” Hayase khoanh tay. “Ông Akiyama đã hơn

bảy mươi tuổi rồi. Những người ở tuổi đó mà vẫn thích bánh ngọt kiểu Âu
quả là hiếm nhỉ.”

“Đúng vậy! Có lẽ do ông nội tôi thích uống cà phê hòa tan.”
“Ra là thế.”
Hayase gật đầu rồi đi vào nhà bếp cạnh đó. Ông Shuji có tính ngăn nắp

nên nhà bếp cũng được dọn dẹp rất cẩn thận. Phía trên bồn rửa treo một
tấm khăn lau mầu trắng. Có lẽ nó khô cong rồi.

Trong lúc dõi theo cử động của Hayase, Rino nhận ra ấm đun nước đang

đặt trên bếp ga.

“Là cái ấm đó. Ông đã dùng nó đun nước sôi pha cà phê.”
“Thế à,” Hayase nhấc cái ấm lên, mở nắp ra rồi nhìn vào bên trong. Sau

đó anh nhìn xung quanh, mở, đóng các cánh cửa tủ đựng bát đĩa.

“Có chuyện gì vậy?” Rino hỏi.
“À không, có khi chẳng có vấn đề gì đâu,” Hayase vừa gãi đầu vừa quay

trở lại. “Ngay từ đầu tôi đã thấy lạ là sao lại có tách uống trà.”

“Hả?”
“Trên bàn có tách uống trà và chai trà uống liền. Tôi cứ thấy làm sao ấy.

Bình thường nếu như uống trà trong chai nhựa thì phải dùng cốc thủy tinh
đúng không?”

“À,” Rino nhìn vào chỗ ảnh trong tập hồ sơ. “Nói thế cũng đúng.”
“Nhất là bây giờ đang mùa hè nên chai nhựa sẽ thường được cất trong tủ

lạnh. Nếu như uống trà lạnh thì xét về mặt thẩm mỹ người ta sẽ thích uống
bằng cốc thủy tinh hơn. Nhưng ông Akiyama thì lại dùng tách uống trà. Tôi
đoán có thể do ông ấy không có cốc thủy tinh, nhưng trong tủ vẫn thấy cốc
thủy tinh. Vậy nghĩa là sao nhỉ?”

“Chà,” Rino chẳng biết nói gì hơn. “Có lẽ do tâm trạng của ông tôi lúc

đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.