HOA MỘNG ẢO - Trang 222

họ sẽ cho cậu biết vài chuyện.”

“Con đường đó sao?” Sota nhớ lại. Đến hết đoạn đường nhựa là một con

đường mòn. Có một ngôi làng nhỏ ở đó.

Hai người cảm ơn rồi rời khỏi cửa hàng bia rượu. Họ leo lên xe quay lại

căn biệt thự.

Đến nơi, dù không muốn tự tiện nhưng anh đành đậu xe trong khuôn

viên biệt thự vì không thể dừng xe trẽn con đường hẹp được.

Họ tiếp tục đi bộ trên đoạn đường nhỏ không rải nhựa. Vì cây xanh rợp

lối nên không nhìn thấy rõ phía trước. Cả hai lo lắng không biết có một
ngôi làng ở đó thật hay không.

Nhưng đi được một đoạn thì đường rộng hơn và một vài ngôi nhà gỗ

hiện ra. Căn nào cũng là nhà cổ hết. Trong đó có một ngôi nhà mái hông
nổi bật, che khuất cả khu rừng phía sau nên nhìn rất ấn tượng.

Khi họ tiến lại gần tìm cửa vào thì nghe thấy tiếng hỏi, “Ai đó?” Một bà

cụ lưng còng xuất hiện từ nhà kho cạnh đó. “Tự tiện đột nhập vào nhà
người khác là không được đâu!”

“À cháu xin lỗi ạ!” Sota nói. Có lẽ họ đã bước chân vào một khu đất

thuộc sở hữu tư nhân.

“Ta thấy hai người nhìn chằm chằm vào nhà, có mục đích gì thế?”
“À, vâng…” Trong đầu Sota lóe lên một ý nghĩ. “Cháu thấy rất ấn tượng

với căn nhà cổ này. Chúng cháu đang nghiên cứu về nhà cổ Nhật Bản ạ.”

“Ra thế. ừ, đúng là cổ thật! Xây từ trước chiến tranh cơ mà.”
“Thế thì tuyệt quá!” Anh thấy bất ngờ thực sự, không hề đóng kịch.
“Cô cậu có muốn vào trong xem không?”
“Có ạ.”
Bà lão cứ thế còng lưng xuống bước đi. Hai người Sota theo sau.
Tiền sảnh nằm dưới một mái nhà lớn gồm bốn cánh cửa rộng hợp vào.

Bà lão đi vào trong. “Chúng cháu xin phép làm phiền ạ.” Sota nói rồi bước
theo vào. Chỗ tháo giày được lát đá.

Bà lão vừa chỉ vào cột nhà, xà ngang và lan can vừa giải thích ngôi nhà

được làm chắc chắn, tỉ mỉ như thế nào. Theo lời bà thì ông chồng đã khuất
thuộc kiểu người chỉ chịu dùng những thứ tốt nhất…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.