HOA MỘNG ẢO - Trang 24

Thế nhưng nhìn lại thì đỉnh cao của cô đã nằm lại ở những năm tháng ấy.

Ngay cả trong mơ, cô cũng chưa từng nghĩ ba năm sau mọi chuyện lại trở
nên như thế này. Thậm chí bây giờ cả việc bơi thôi cô cũng không làm
được…

Khi nghe tiếng gọi “Rino!”, cô mới quay lại thực tại ông Shuji đặt tay lên

vai cô.

“Câu trả lời không chỉ có một. Ông không nghĩ con nên vội vàng đưa ra

kết luận. Dù Rino có chọn con đường nào đi nữa thì ông vẫn cứ đứng về
phía con, tiếp tục ủng hộ con.”

Rino nhoẻn miệng cười, “Con ổn mà ông nội. Cảm ơn ông ạ!”
Ông Shuji gật gù.
“Bây giờ Rino đang sống ở Koen-ji đúng không?”
“Vâng ạ. Con trọ ờ chung cư dành riêng cho nữ. Có chuyện gì không

ông?”

“Vậy thì ở gần chỗ ông rồi. Vì con đã bỏ bơi lội nên chắc có thời gian

rảnh đúng không? Thỉnh thoảng con qua chỗ ông chơi nhé!”

“À đúng rồi. Con còn nhớ chỗ của ông nội có nhiều hoa lắm.”
“À, bây giờ vẫn còn nhiều lắm. Con đến ngắm hoa nhé!”
“Vâng. Nhất định con sẽ đến.”
“Ông cũng muốn cho Naoto xem cây hoa đó nữa.”
Ông Shuji nhìn lên di ảnh, mắt ngân ngấn nước.
Lễ cầu siêu bắt đầu lúc sáu giờ. Rino và mọi người di chuyển tới khu vực

dành cho thân quyến. Trong lúc nhà sư đọc kinh, cô liếc nhìn những người
khách viếng tới thắp hương. Quả nhiên là có nhiều thanh niên trẻ. Những
năm gần đây chỉ cần dùng thư điện tử hay mạng xã hội là có thể truyền tin
tới rất nhiều người mà không cần một hệ thống người liên lạc nữa.

Có ba người đàn ông nhìn khá nổi bật. Mặc dù toàn thân bận đồ đen

nhưng họ vẫn đeo mấy thứ lấp lánh như hoa tai vốn không thích hợp ở
những chỗ thế này. Hơn thế nữa có hai người trang điểm mặt khá đậm.

Những người không biết họ có thể sẽ cảm thấy chướng mắt, nhưng Rino

cho rằng có lẽ đây là kiểu chia tay của riêng họ. Ba người này là thành viên
cùng ban nhạc với Naoto. Họ vụng về cắm hương rồi hướng về phía bố mẹ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.