HOA MỘNG ẢO - Trang 80

Gamo chồm người lên, “Xin cô nói cụ thể hơn được không?*
Nhưng Rino lắc đầu.
“Xin anh Gamo hãy nói trước đi. Hôm nay anh đến dây vì chuyện đó mà,

đúng không? Nếu tôi nói trước thì kỳ quá.”

Gamo lộ vẻ không vui trong giây lát rồi mau chóng gật đầu.
“Cô nói đúng. Tôi hiểu rồi! Tuy nhiên, trước khi nói tôi xin phép hỏi

rằng ông nội cô đã lấy hạt giống hoa từ đâu?”

“Hạt giống… ạ?”
“Vì muốn trồng hoa thì phải có hạt giống. Hay là có ai tặng cho ông nội

cô chậu hoa đó?”

“Không, tôi nghĩ không phải thế. Ông bảo cây hoa nào cũng do chính tay

ông một mình chăm sóc.”

“Nói thế nghĩa là ông ấy có hạt giống của cây hoa màu vàng đó rồi.”
“Tôi cũng nghĩ như thế nhưng mà,” Rino khẽ vuốt phần tóc phía sau tai,

“nói thật tôi cũng không biết chắc chắn. Khi tôi để ý thì nó đã lớn thành cây
rồi.”

“Ra là vậy.”
“Xin hãy cho tôi biết đó là loài hoa gì đi! Anh Gamo có khuyên tôi mau

gỡ tấm ảnh đó xuống mà, đúng không? Tại sao lại như vậy? Thực ra ông
nội tôi cũng yêu cầu tương tự. Ông bảo đừng đăng tấm ảnh đó lên blog.
Vậy nên trước khi ông mất tôi vẫn chưa đăng nó lên.”

“Vậy sao? Ông nội cô đã nói như thế ư…” Vẻ mặt Gamo trầm tư.
“Rốt cuộc, chuyện này là sao ạ?”
Gamo cảnh giác ngoái nhìn quanh một vòng rồi từ từ nhấp một ngụm cà

phê. Trông anh ta có vẻ ngần ngại.

“Anh Gamo!”
“Thật ra thì,” cuối cùng anh ta cũng lên tiếng, “đó là một loài hoa đặc

biệt. Một loài thực vật nhân tạo, không tồn tại trong tự nhiên.”

“Nhân tạo?” Rino nhớ ra một chuyện tương tự được nghe gần đây. “Có

phải là công nghệ sinh học không? Giống như là hoa hồng màu xanh ấy.”

“Đúng thế!” Gamo gật đầu. “Cô biết rõ quá nhỉ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.