HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 1042

"Tiểu Thất, ta đời này yêu thương nhất chính là Phong Chi và ngươi.

Phong Chi không còn nữa, ở dưới kia chắc nó cũng cô đơn lạnh lẽo. Ta
hiện tại không còn nội lực, sống cũng chẳng còn mấy năm..."

"Nghĩa phụ... người đừng nói nữa mà..."

"Tiểu Thất, Ngụy Trình nói không sai, đừng nghe lời xảo ngôn của ả nữ

nhân lòng dạ độc ác này. A!"

Lời chưa dứt một nhát kiếm nữa cắt xuống.

"KHÔNG ĐƯỢC LÀM TỔN THƯƠNG NGHĨA PHỤ TA!!!!"

Hứa Tư Hàn ở bên dưới gào lên, từ lúc nào trong lòng bàn tay đã xuất

hiện liệt hỏa đỏ rực xoay xoay. Giống như chỉ trong nháy mắt có thể phóng
ra đoạt mạng Minh Kính Hà.

Nàng nhìn thấy khẽ lùi lại một chút.

"Hỏa phụng hoàng, ta nói lại lần cuối, ngươi có đầu hàng hay không?

Nếu không đừng trách ta!"

Tư Hàn mặt nhăn lại thành một đoàn quay lại nhìn binh lính Huyền Môn

cung. Bọn chúng cũng nhìn hắn. Hắn lại nhìn Ngụy Trình.

"...Sư huynh..."

Ngụy Trình rũ mắt.

"Có phải lòng đệ rất đau không?"

Tư Hàn liền gật đầu một cái, nước mắt cũng rơi xuống.

"Hãy làm như điều đệ muốn đi! Nhưng Long tộc và Thiên Hoa sơn sẽ

không đầu hàng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.