HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 159

gửi một ánh mắt nồng đậm tình ý, phong tình vạn chủng sũng ướt hơi
sương nhìn Hoàng Thiên Ngạo.

Tư Hàn bỗng nhiên cảm thấy vô cùng khó chịu. Nhưng hắn hiện tại tiên

khí yếu ớt, không dám đến quá gần chỉ sợ người bên trong phát hiện. Hắn
lởn vởn quanh cửa sổ một chút thì điệu sáo ngừng hẳn. Sau đó nam tử kia
bỗng nhiên đến gần cửa sổ.

Lúc này Tư Hàn mới nhìn kỹ, gương mặt nam tử thập phần xinh đẹp,

mày thanh tú như nét vẽ, đôi mắt như hai hòn ngọc lưu ly, sống mũi cao
nhỏ, đôi môi hờ hững mọng nước hồng hồng như nữ tử, giữa chân mày có
một đóa hoa đỏ rực tám cánh xòe ra đặc biệt chói mắt, cằm nhỏ, đôi tai
mềm mại vô cùng tinh tế.

Tư Hàn nhìn một cái giật mình, hắn cào nát Thiên Hoa sơn cũng không

có một người có dung mạo diễm lệ xuất chúng như vậy.

Bất giác, nam tử như có như không nhìn vào cánh đom đóm nhếch môi

lên cười rồi lật tay một cái.

"Không xong..."

Tư Hàn vừa nghĩ thì một luồng chướng khí ập đến hất hắn văng ra xa va

vào hốc đá ngã xuống ói ra một ngụm máu tươi.

"Khốn kiếp... khụ khụ..."

Hắn nheo mắt nhìn về phía đó liền thấy cửa sổ được đóng lại, sau đó đèn

vụt tắt. Tư Hàn nhíu mày thành hàng, mắt không động nhìn chằm chằm về
hướng thư phòng. Bất giác hắn thấy tim mình như co thắt lại đau đớn giống
có ai đó hung hăng dùng dao đâm vào. Một lúc sau, Tư Hàn rũ mắt, tự cười
mình đa tình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.