HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 163

"Ta biết đây là mộng... nhưng sư phụ trong mộng cũng không nói nhiều.

Ta chán nản quá!"

Hoàng Thiên Ngạo nghe lời này của hắn thì thật muốn bật cười. Bất quá

nhiều năm như vậy y cũng chưa từng cười sảng khoái nên đã quên mất phải
cười như thế nào. Y nghĩ nghĩ liền cong khóe môi lên, nhìn có một chút
gượng gạo.

"Kẻ khi nãy thật đẹp... bất quá ta ghét hắn. Lần sau nhìn thấy hắn ta nhất

định nhai đầu hắn, bẻ gãy cây sáo của hắn. Vì cái gì ở trong phòng của sư
phụ, vì cái gì còn đánh ta chứ? Ta thật ghét hắn!"

Hoàng Thiên Ngạo vuốt ve cái cằm nhỏ đang làu nhàu trong ngực mình.

"Ngươi thật hung dữ. Ngâm Tuyết dạy ngươi không tốt!"

Vừa dứt lời Tư Hàn liền ngẩng đầu dậy. Đây là câu đầu tiên dài nhất mà

hắn từng nghe thấy. Thì ra sư phụ ở trong mộng cũng nói thật nhiều.

Ánh trăng chiếu lên giường bọn họ một mảnh sáng trắng. Hắn nhìn thấy

gương mặt y trong đêm tranh sáng tranh tối. Chân mày thật rậm, ánh mắt
sâu thẳm, mũi thật cao, bờ môi mỏng của y... bỗng dưng hắn nuốt xuống
một cái. Hắn nhớ giấc mơ đêm trước, thật muốn lần nữa được hôn y.

Bất giác hắn từ trong ngực y khẽ trườn lên, chống tay hai bên đầu y, từ từ

cúi đầu xuống. Trong tâm trí lúc này chỉ có môi lưỡi quấn quýt, chỉ có da
thịt cận kề.

Khi chạm lên bờ môi lành lạnh của y, Tư Hàn liền cảm thấy vô cùng

chân thật. Hắn liền liếm liếm lên môi y rồi ngậm lấy phiến môi mình từng
mơ ước nút vào. Ban đầu từng chút từng chút một, sau đó bắt đầu mãnh
liệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.