HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 188

"Sư phụ..."

Hoàng Thiên Ngạo quay lại nhìn hắn. Tư Hàn lúc này y phục xộc xệch,

đầu tóc một mảng tán loạn, vẻ mặt có chút thương tâm.

Nhìn thấy ánh mắt đầy hàn ý của Hoàng Thiên Ngạo bất giác Tư Hàn

cảm thấy lòng rơi từng tiếng lộp bộp nhưng vẫn nắm chặt cánh tay y.
Hoàng Thiên Ngạo không chần chừ rút tay ra rồi lập tức biến mất trước mặt
Tư Hàn.

"Sư phụ!"

Từ lúc nào hơi ấm trong lòng đã biến mất. Tư Hàn nhìn lại mớ hỗn độn

trên giường thì buông một tiếng thở dài.

***

Lúc này trời đã về khuya, mặc kệ đám người ở Thiên Hoa sơn náo loạn

thành một đoàn bên dưới, Tư Hàn thất thỉu trần mình trong sương lạnh đến
chỗ của Nhiếp Viễn.

Đó một túp lều tranh đơn giản, trước cửa có bày mấy chiếc bàn đá. Trên

bàn còn hai vò rượu đặt sẵn và một đĩa lạc rang. Dường như Nhiếp Viễn
cũng vừa rời đi không bao lâu.

Tư Hàn không ngồi xuống bàn mà ôm lấy một vò rượu rồi phóng lên

cành đào nằm xuống. Hai chân gác trên thân đào, mắt nhìn lên mảnh trăng
lạnh lẽo treo trên cao. Ánh mắt không tiêu cự vừa dốc ngược vò rượu uống
ực một cái.

"Tửu phùng tri kỷ thiên bôi thiểu

Thoại bất đầu cơ bán cú đa.

Dao tri hồ thượng nhất tôn tửu,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.