HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 318

phải là người mà nàng có thể đối phó, nhưng không có nghĩa là đệ tử của y
cũng có thể nói ra lời lẽ hỗn xược như vậy.

Từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu tiên có người hỏi thăm gia thế của Tư

Hàn, hắn khóe môi khẽ mấp máy thì Kiếm Phong Chi một bên đã lên tiếng.

"Đây là thất đệ tử của đại thống lĩnh. Cũng là nhi tử của bằng hữu đại

thống lĩnh. Năm xưa phụ mẫu hắn trong một lần chiến đấu với ma giới mà
bỏ mạng, vì vậy đại thống lĩnh mới mang về Thiên Hoa sơn nuôi dưỡng!"

"Hóa ra chỉ là một đứa trẻ không cha không mẹ!"

Minh Kính Hà từ trên cao nhìn xuống. Tư Hàn nghe bốn từ 'không cha

không mẹ' thì hắn vô cùng bực mình. Bất quá thân phận mình từ nhỏ Ngâm
Tuyết đã dặn dò không được nói ra. Ngâm Tuyết còn nói nếu như Tư Hàn
tự nói mình là con của Hứa thợ săn thì liền sẽ khó sống ở Thiên Hoa sơn, vì
ở đây không nhận đệ tử có thân phận thấp hèn, lại là phàm nhân. Cho nên
lần này hắn nhịn, chỉ cắn chặt khớp hàm rũ mắt nhìn xuống đất.

Minh Kính Hà bỗng nhiên nhếch môi cười một cái. Khi nãy nàng cảm

thấy đứa trẻ này có chút đáng sợ, nhưng chắc chỉ là vì khí hậu thay đổi thất
thường nên phần nào làm cho nàng bị ảnh hưởng chăng?

Trong ánh mắt nàng lúc này tràn ngập khinh thường, nhìn Tư Hàn giống

như một loài côn trùng nào đó làm bẩn chân mình.

"Ngươi biết mình có tội gì hay không?"

Tư Hàn ngẩng đầu lên nhìn Minh Kính Hà, có chút nhíu mày khó hiểu.

Hắn không cảm thấy mình có tội gì hết.

"Nhi nữ của ta là công chúa tôn quý, thân thể nàng không thể để kẻ khác

tùy tiện chạm vào. Huống chi, còn là một kẻ thân phận thấp hèn như ngươi.
Khi nãy ngươi đã vô lễ lẽ ra chỉ cần quỳ xuống nhận tội thì nàng cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.