HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 621

Nhưng mà, hắn sớm đã chịu rất nhiều tổn thương trong tình cảm, hiện tại

không đủ dũng cảm để trao gửi chân tâm của mình cho người nào khác
nữa. Và có lẽ người như hắn cũng không còn cơ hội để yêu bất kỳ ai, lúc
này hắn chỉ muốn trốn thoát để mang mẫu thân rời khỏi thần giới.

Bạch Cửu biến thành một con hồ ly nhỏ trong đêm lén theo lối hàng lang

ra ngoài. Bất giác, hắn nghe thấy có tiếng 'cộc cạch, cộc cạch' phát ra trong
đêm tối thì liền nấp vào một gốc cây.

"Các người đi đi. Ta ở lại một lúc, khi nào gọi thì hẳn quay lại."

"Dạ chủ nhân!"

Đó chính là Ân Sơn Tây Xương, y đang ngồi trên xe lăn hóng mắt ra hồ

sen. Hành lang tối chỉ có chiếc đèn lồng đỏ treo trên cao làm cho khung
cảnh mờ mờ ảo ảo. Bỗng dưng trong đêm tối, ánh mắt Ân Sơn Tây Xương
thoáng chút quỷ dị, môi nhếch lên ý cười.

"Bạch Cửu, ngươi khỏe chứ? Đi lâu như vậy ta thật nhớ mùi vị của

ngươi nha."

Dứt lời, y liền đứng dậy rời khỏi xe lăn tiến về hướng gốc cây nơi Bạch

Cửu đang trốn.

Bạch Cửu hoảng sợ liền phóng ra ngoài nhưng chưa chạy được mấy

bước đã bị Ân Sơn Tây Xương dùng tiên thuật khống chế. Bạch Cửu mất đi
nội đan cơ bản không thể chống lại y.

"Thật không ngoan... vì sao lại bỏ chạy chứ? Hửm?"

Ân Sơn Tây Xương tiến đến gần phát ra một chưởng phong, Bạch Cửu

liền hiện nguyên hình lăn mấy cái trên mặt đất, đầu va vào tường làm trán
chảy ra chút máu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.