HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 657

Ngâm Tuyết hỏi ngược lại Ngụy Trình.

"Ngươi có tin không?"

Ngụy Trình ánh mắt không động cũng không nhìn Ngâm Tuyết.

"Có những thứ chính ngươi tự tìm hiểu thì sẽ tốt hơn. Nhưng đừng để

người khác lợi dụng mình..."

Ngụy Trình khẽ nhướng mày một cái. Trong thiên hạ người có thể lợi

dụng y chắc còn chưa sinh ra đâu. Bất quá y cũng không nói gì. Một lúc sau
Ngụy Trình khàn khàn giọng.

"Xem như ngày hôm nay không có cuộc gặp gỡ này. Còn một việc

nữa..."

Ngâm Tuyết xoay đầu nhìn y.

"Đừng cho Kiếm Phong Chi biết ta là Ngụy Trình."

Ngâm Tuyết khó hiểu nhìn y, nhưng hắn cũng rất nhanh chóng gật đầu.

Đứa trẻ ngốc đó không biết thì càng tốt, tính hắn thật thà như vậy, biết
Ngụy Trình vì cứu mình mà trở nên thế này chắc chắn càng không thoải
mái. Thôi thì cứ để nó ngây ngây ngô ngô mà sống như vậy đi. Cũng không
phải là việc gì không tốt. Bất quá, Ngâm Tuyết vẫn không biết rằng trong
thời gian mình rời đi, Kiếm Phong Chi đã gặp Ân Sơn Tây Xương, còn
được y kể hết về việc của Ngụy Trình nữa.

Sau khi tách ra, Ngụy Trình không trở lại phòng mình mà đến chỗ của

Kiếm Phong Chi. Giờ thì y đã rõ, vì sao lần đầu nghe giọng nói Kiếm
Phong Chi bản thân đã cảm thấy vô cùng thoải mái, sau đó liên tục nhớ
mong. Ngay cả tên mình đặt khi buột miệng nói ra cũng có một chữ
'Phong'. Thì ra Phong chính là trong Phong Chi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.