HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 781

tim đập mãnh liệt trong lồng ngực Ngụy Trình hắn nghe rất rõ, khiến lòng
hắn vô thức an tâm. Có lẽ đây là lần đầu tiên lúc mình còn tỉnh táo tiếp xúc
gần gũi với Ngụy Trình như vậy.

Kiếm Phong Chi khẽ hít hít mũi mấy cái, cảm thấy nước mũi chảy ra có

chút khó chịu, nhưng tay không thể cử động, đành nghiêng mặt chùi vào y
phục Ngụy Trình. Dường như y đã biết hành động ấu trĩ của hắn nhưng
cũng không nói gì. Hắn chỉ cảm thấy một hơi thở ấm nóng của y khẽ phả ra
trên mặt mình.

Bọn họ đi lâu đến nổi Kiếm Phong Chi ngủ mấy giấc, khi tỉnh dậy thì y

cảm thấy trong miệng mình đang ngậm một hạt gì đó tròn tròn, nhưng
không rõ là thứ gì. Bỗng dưng Kiếm Phong Chi nghe thấy giọng nói quen
thuộc của Ngâm Tuyết.

"Lão đầu, dù Ngụy Trình đã cho Phong Chi Trấn hải long châu, vẫn

không thể cứu mạng nó hay sao chứ?"

Nhiếp Viễn đang ngồi trên bàn dọn dẹp y cụ vừa sử dụng, cũng không

nhìn Ngâm Tuyết, hoặc có lẽ hiện tại y không muốn nhìn thấy vẻ đau
thương trên gương mặt bằng hữu thân thiết này của mình.

"Kiếm Phong Chi quá khứ từng bị nội thương quá nặng, tuy tiểu Thất đã

cứu hắn, nhưng mà hắn thậm chí còn yếu ớt hơn cả người thường. Vừa rồi
trải qua khổ hình, vẫn còn chút hơi thở đã là kỳ tích... Chỉ là hóa cốt tán đã
thấm sâu vào trong xương tủy, tuy đã dùng dược đào thải phần nào ra ngoài
nhưng nội tạng gần như đã bị hủy hoại... Hắn giống như một cái cây mục
rỗng từ bên trong, không còn chút sức lực nào để duy trì. Hiện tại có Trấn
Hải long châu giữ lại cho hắn chút hơi thở mà thôi. Cho dù ta có là Diêm
Vương, e là cũng không thể gạt tên hắn khỏi sổ tử thần lần này."

Ngâm Tuyết nghe xong thì trầm mặc một lúc. Lát sau hắn khàn khàn

giọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.