HOA PHƯỢNG ĐỪNG ĐỎ NỮA - Trang 118

- Châm ngòi rồi. Chờ nổ.
- Cái gì nổ ?
- Thì vụ thầy Ngãi. Con mụ chịu yên sao ?
- Có gì mà sợ. Bất quá thầy Ngãi nghỉ dạy.
- Nếu chuyện giản dị có thế thì còn nói gì nữa. Tao linh tính...
- Dẹp cái linh tính của mày đi, Kim Trang ơi.
Hai ngày sau, Sơn Trà vỗ vai Kim Trang :
- Ðó, mày thấy chưa. Mặt trận vẫn vô cùng yên tĩnh.
Cả bọn chưa hết ngạc nhiên, Phượng Hồng đã cười cười :
- Sơn Trà nói đúng đó. Con mụ Mái Hiên đã hoàn toàn thay đổi chiến

thuật. Dẹp xong trận giặc thầy Ngãi, giờ thì hoàn toàn chăm chút cho hai
nàng heo.

- Ủa, thì lúc nào mà bả chẳng chăm chỉ lao động. Có gì lạ đâu.
Sơn Trà cười ngất :
- Lạ lắm chớ. Ê, bạn Ngọc, tới đây.
Ngọc đủng đỉnh đi tới. Nắng trên tàng phượng vỹ chảy xuống từng giọt,

nhảy múa trên mấy mái đầu xanh chụm lại. Sân trường, từng nhóm, cũng
chụm năm chụm bảy, rì rầm. Kim Trang cười phá lên :

- Bộ có chuyện đó nữa.
- Chớ sao. Không tin hả ? Lát nữa tan học, ráng nán lại coi, thế nào cũng

thấy bả.

Phượng Hồng :
- Thấy chưa. Ðã nói là lạ lắm.
Chuyện lạ, chẳng mấy chốc cả trường đều hay. Sau khi dằn mặt thầy

Ngãi, đúng là phải có thì giờ dành cho đôi heo thật. Chiều chiều, cô hiệu
máng hai cái sô bự trước ghi đông xe đạp, tham quan các tiệm phở, tiệm hủ
tíu mì. Chỉ chịu khó coi lý lịch học sinh một chút là phát hiện ra mấy cửa
hiệu ăn uống. Nhà thằng Minh cũng được lọt vào danh sách được đặt sô.
Minh thở than :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.