Chương
10
T
ới rồi. Chuyện thầy Ngãi.
Nữa, mấy khuôn mặt thảng thốt chụm lại. Kim Trang, miệng gần như
méo. Thuyền Nguyệt nhăn mũi :
- Thầy Ngãi làm sao ?
- Ði dạy lại rồi hả. Ðâu. Thầy đâu ?
Kim Trang dợm bước, sát vào bức tường. Một lũ con trai chơi đùa đấm
đá nhau, chạy quanh xô cả vào người này người nọ. Bọn trẻ, thiệt mau
quên, buổi chào cờ, xử phạt hai học trò mới đây, cái phiên tòa hài hước của
cô hiệu, như đã lật qua trang. Giấy tờ hồ sơ gì đã vào mấy cái sọt của ve
chai, gói khoai mì hết rồi. Kim Trang bỗng bực tức hét lên :
- Làm cái gì mà chạy lung tung vậy. Giặc. Cướp. Quỉ sứ. Quân lưu
manh.
Huyền chưng hửng. Cái gì mà Kim Trang cháy như lửa. Hầm hè như đối
diện với kẻ thù.
- Tức quá. Tức.
- Cái gì mà tức ? Kim Trang.
- Nói nghe coi. Kim Trang.
Huyền ngập ngừng :
- Bộ bả phát giác ra con bọ cạp...
Kim Trang đưa mắt lừ Huyền một cái. Huyền chợt nhớ, vẫn không kiểm
soát được mồm miệng. Kim Trang chỉ tâm sự với một mình Huyền thôi mà.
"Kế của tao, chỉ có mày biết, dấu con Sơn Trà, con Thuyền Nguyệt. Con
Sơn Trà ăn chay rồi, cấm sát sanh. Con Thuyền Nguyệt lành quá, cũng sẽ