HOA PHƯỢNG ĐỪNG ĐỎ NỮA - Trang 133

- Nhà của bố mà. Chúng nó bố lếu bố láo...
- Cu Tèo. Con nói nữa bố sẽ đánh đòn.
- Thế sao bố bảo Cách Mạng giải phóng miền Nam, đuổi hết thằng giặc

Mỹ, nhốt lũ ngụy vào tù, rồi bao nhiêu nhà cửa tài sản là của Cách Mạng.
Bố bảo...

- Ừ. Thì của Cách Mạng, của nhà nước, chớ đâu phải của bố.
- Hừ. Nhà mình ở mà bố nói của nhà nước... Bố, mai mốt đuổi hết chúng

nó ra ngoài đường ấy. Giữa con chó lại cho con. Nhá. Bố nhá.

Phượng Hồng đứng bật dậy. Nó mở cánh cửa ra rồi đóng mạnh cánh cửa

lại, đánh rầm. Nó còn muốn mở dộng thêm mấy cái nữa nhưng Huyền đã
giữ tay bạn lại :

- Kìa bố, con đó phá nhà của bố kìa, bố...
- Im. Tao bảo câm mồm lại. Tát cho mấy cái giờ.
Thằng bé ré lên khóc. Cái kiểu khóc ráng, không có nước mắt, ồn ào. Rồi

con tô tô kêu oăng oẳng, thảm thiết. Con chó chắc đang bị thằng nhóc hành
hạ, hết chịu thấu, gầm gừ. Ông già la lên :

- Tránh ra. Kìa, coi chừng... Nó cắn. Nó cắn...
Búp một cái. Con chó tru lên một tiếng, như muốn thấu ông xanh, rồi hết

hơi, rên rỉ. Hẳn ông già vừa cho nó một cái đá như trời giáng.

- Từ chết tới bị thương.
Phượng Hồng cũng rên lên. Tay hai đứa nắm chặt lên từ bao giờ.
- Nó tan. Cái nhà này sắp tan tành hết. Ôi trời... Nữa rồi.
Choảng. Tiếp theo là tiếng thằng nhỏ :
- Tao giết chết mày. Bố, bố xích nó kỹ nữa, kỹ nữa. Con giết nó.
Vút vút. Tiếng roi quất, chìm át cả giọng ông già :
- Thôi đủ rồi. Dừng tay lại.
- Không. Nó dám cắn con. Nó phải chết. Giết nó làm bữa rựa mận, bố.

Này, mày dám gừ với ông, dám cắn ông...

- Có ngưng tay không ? Mày...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.