HOA PHƯỢNG ĐỪNG ĐỎ NỮA - Trang 46

bạn học kể, nghe đâu, con nhỏ bị tống vào một trường giáo dục, một loại
nhà tù không bao giờ xét xử . Rồi thời gian qua mau quá, Mai Quế ra sao
rồi ? Ai biết .

Chiếc xe đạp Kim Trang ọc ạch mà lại dẫn đầu . Nhưng nhà Thuyền

Nguyệt cửa đóng im ỉm . Hai ổ khóa tổ chảng khóa ngoài coi có vẻ ăn chắc
. Vậy mà cũng còn nhờ nhà hàng xóm canh . Vừa thấy cả bọn lấp ló, chị
hàng xóm, từ nhà bên dòm sang :

- Nhà không có ai, đi vắng hết rồi mấy cô ơi.
- Từ trưa tới giờ, con Nguyệt có về không chị ?
- Không. Cổ đi từ sáng, dặn tui để ý nhà giùm. Khiếp lắm mấy cô ơi,

cách đây hai căn, bữa kia bị dọn sạch nhà. Tết nhất tới mà.

Chị hàng xóm tốt bụng chưa biết việc gì đã xảy ra ở căn nhà bên cạnh.

Thì thôi, cả bọn ý tứ không muốn hỏi thêm, chào rồi quay xe.

Chiều rồi. Chẳng thể lân la mãi. Mai, Chủ Nhật. Ðành hẹn nhau ở nhà

Phượng Hồng.

- Ông già ra Bắc công tác rồi. Ðằng tao tha hồ độc lập tự do. Mai thế nào

cũng có tin của nó.

Phượng Hồng an ủi các bạn vậy.
Về đến đầu hẻm, qua quán cà phê dì Hai, Huyền phải khó nhọc lách qua

một đám đông, phần lớn là con nít. Chẳng phải nhậu nhẹt đánh nhau gì hết.
Thằng Hôi, nổi cơn tàng tàng. Ðang đứng trước quán, đưa chân, múa tay,
hát :

Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng...

Lời bác nay đã thánh ...

Giọng dì Năm như cháy nhà :
- Hôi. Mày chết. Mày chết tươi nghe. Im.
Thằng Hôi im re. Nhưng Huyền hiểu trong đầu, lời gì tiếp theo. Bọn trẻ

con trong xóm, vắng gã công an khu vực, vẫn nghêu ngao : Lời bác nay
thành con rắn hai dầu...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.