- Thằng hà bá. Tao đã bảo mày không được hát bài đó. Hát bậy không.
Chán chi bài. Thằng hà bá.
Vào tới nhà, lời thằng Hôi lanh lảnh :
Con tắc kè, đầu xanh đầu đỏ
Em bắt về ... đem nấu cà ri
Em đến trường, mời cô, mời bạn
Tình nồng thắm như nồi cà ri...
Nó hát bài này, không nghe dì Hai hò hét nữa . Thằng nhỏ có giọng sang
sảng như chuông. Nghe thích lắm. Không biết tác giải bài ca bị sửa lời, ông
Trịnh Công Sơn, có khoái món cà ri không ?
Nồi cà ri đang hấp dẫn cả xóm. Lũ trẻ con túa ra, reo hò, hát theo, xẹp
lép cả bụng. Chị Thúy, mở cửa cho Huyền xong, bịt chặt tai :
- Ðiên lên được. Cứ con tắc kè, con tắc kè đầu xóm tới cuối xóm.
Huyền chẳng bao giờ điên lên vì con tắc kè. Xanh đỏ kệ nó. Còn chuyện
của Ngũ Long đây này. Hôm nay nữa, Thuyền Nguyệt, rồi ra làm sao.