HÓA RA ANH VẪN Ở ĐÂY - Trang 237

Chương Việt rốt cuộc cũng đã quen mắt với toàn cảnh, cố kìm nén nỗi kinh
ngạc, sau đó ngó ra phía ngoài cửa, nghi ngại nói: “Lục Lộ, sao cô lại ở đây,
cô không biết anh ta cũng có mặt à?”.

Lục Lộ mặt mũi biến sắc.

Chương Việt thấy tình hình không được ổn lắm, một mình Trình Tranh đã
đủ phiền phức rồi, lại cả bạn mới bè cũ của anh nữa, huống hồ thêm Lục Lộ
vào, có lẽ nào lại chịu thò chân vào chỗ nước đục này, liền buông một câu:
“Mọi người ăn uống vui vẻ nhé”. Rồi lập tức thoái khỏi cái chốn thị phi
này.

Chương Việt đi nhanh quá, nhân viên phục vụ còn chưa kịp đóng cửa
phòng, mấy người mặc com lê bước qua ngay trước cửa, trong đó một
người đàn ông lịch lãm tuổi ngoài ba mươi lơ láo quét một cái nhìn vào
trong phòng, những người có mặt ở đó đều không hề phản ứng gì, đã thấy
Lục Lộ nhanh chóng bốc hơi khỏi ghế. Tận đến lúc mấy người đó đi khỏi,
nhân viên phục vụ đóng cửa lại, Lục Lộ mới từ dưới gầm bàn chui ra,
hoảng hồn chưa định thần lại. Cô bất chấp mấy người còn lại nghĩ gì, rón
rén đi ra phía cửa, hé một khe ra ngó dáo dác, chắc chắn là người đã đi rồi,
lúc đó mới thoăn thoắt quay lại thu dọn đồ đạc. “Xin lỗi nhé, em phải đi
trước đây, mọi người cứ từ từ nói chuyện. Tôm này nếu không có ai ăn, em
có thể gói về được không?” Trình Tranh phác một cử chỉ mời tự nhiên, cô
đã nhanh chóng cuốn chỗ tôm vào giấy gói rồi. “Liên lạc sau nhé”. Cô mở
cửa là lỉnh ngay ra ngoài.

“Chờ đã, Lục Lộ, chị đưa em về”. Tô Vận Cẩm khổ sở vì không tìm ra nổi
lý do ra về, bây giờ lẽ nào lại chịu bỏ qua, chào tạm biệt qua loa Trình
Tranh và Trịnh Hiểu Đồng xong, liền lập tức bám theo ra ngoài.

Tận đến lúc cả hai đã ngồi trên xe, mỗi người đều ngổn ngang tâm sự, đến
Lục Lộ bấy nay mồm mép cũng chẳng nói năng gì, Tô Vận Cẩm hiểu rõ cô,
nhìn bộ dạng vừa rồi của cô đúng là hoảng thực sự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.