HÓA RA ANH VẪN Ở ĐÂY - Trang 70

vĩnh cửu”.

“Đất trời vĩnh cửu ? Thế còn Trình Tranh thì sao? Cậu ở bên cạnh cậu ta thì
nghĩ đến cái gì?” Mạc Úc Hoa tỏ ra rất hào hứng.

Tô Vận Cẩm sững lại, ngay lập tức buột miệng nói ra: “Đất trời long lở ”

Lời vừa thoát ra, cả hai người đã phì cười.

Ký nghỉ hè năm thứ nhất đại học, những người thích bày vẽ trong đám bạn
bè trung học có tổ chức họp lớp một lần, không biết thần thông quảng đại
thế nào mà liên hệ được với Tô Vận Cẩm, nằng nặc bắt cô tham gia. Tô
Vận Cẩm vốn không muốn đi, nhưng trong lòng lại tự nhủ : sợ gì cơ chứ,
chẳng phải luôn nghĩ là phải khắc phục tính rụt rè khép kín của bản thân
hay sao, thế thì bắt đầu ngay từ bây giờ là hơn.

Vậy nên hôm họp mặt, từ sáng sớm cô đã bắt xe từ nhà lên tỉnh. Cuộc hội
họp được quyết định là tiệc nướng trong một công viên ở vùng ngoại ô. Lúc
Tô Vận Cẩm tới thì mọi người đã tới không ít. Trải qua thử thác của cuộc
sống năm thứ nhất đại học, những cô cậu học sinh vốn bị kỳ thi đại học đè
nén đến mức ngẩn ngơ kiệm lời dường như đều đã trở nên bay bổng tung
tẩy ít nhiều . Trông thấy Tô Vận Cẩm, một đám nam sinh bắt đầu tấm tắc
xuýt xoa thốt lên : “ Trường đại học trùng trùng ác độc đã hành hạ đến nỗi
khủng long biến thành mỹ nữ mất rồi”.

Tô Vận Cẩm cười cười, không lấy thế làm mếch lòng, Mạc Ức Hoa không
đến, cô liền gắng bắt chuyện với mấy bạn khác, bàn luận về chuyện trường
lớp của nhau.

Trình Tranh cũng đến, cô vừa tới đã nhìn thấy cậu ta, có điều cậu ta chẳng
nhìn thẳng đến cô một lần. Tô Vận Cẩm do lịch sự, vốn định chào hỏi cậu
ta một câu, chẳng nói gì xa xôi, không có sự giúp đỡ của cậu ta thì đến lúc
thi đại học, môn toán của cô chẳng thể nào đạt được số điểm cao nhất so với
bản thân từ trước đến nay. Lúc ánh mắt hai người giao nhau, Tô Vận Cẩm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.