HOA SÚNG ĐEN - Trang 148

không?”

Đôi mắt mệt mỏi của Sylvio Bénavides ánh lên tinh ranh.
“Phăng teo!”
Thanh tra Sérénac thong thả cẩn thận đổ cà phê vào một chiếc tách đã bị

mẻ. Anh để một túi trà trong một tách khác rồi chìa ra cho viên cấp phó.

“Tôi thấy thực sự khó hiểu tâm lý của người xứ Normandie… Cậu nhẽ ra

phải túc trực bên cạnh vợ cậu vào lúc này, Sylvio, thay vì ra mặt sốt
sắng…”

“Đừng tự ái nhé sếp. Tôi hơi bị tự kỷ ám thị, chỉ thế thôi. Dưới vỏ bọc

của một con chó trung thành, tôi là một kẻ cứng đầu. Tôi chẳng biết gì về
hội họa, tôi chỉ cần học hỏi nâng cao kiến thức. Sếp hãy nghe tôi nói nốt
nhé. Cột cuối, cột số ban. Những đứa trẻ mười một tuổi.”

Sérénac nhăn mặt khi chạm môi vào tách cà phê
“Lại đề tài quen thuộc của cậu…”
“Tôi đã nghiên cứu kỹ lưỡng danh sách bọn trẻ con một tuổi do

Stéphanie Dupain cung cấp. Lý tưởng nhất mà nói, để nói về chủ đề yêu
thích của tôi, tôi đã tìm một cô bé hay cậu bé mười tuổi có mẹ là người
chuyên giúp việc gia đình, ví dụ tại nhà Morval cách đây mười năm.”

“Và sẽ mặc chiếc áo màu xanh da trời bên trên chiếc chân váy vén lên…

Vậy, kết quả của cuộc tìm kiếm ra sao?”

“Không có gì! Hoàn toàn không có đứa trẻ nào trong danh sách tương

ứng với nhân dạng đó. Có chín đứa trẻ ở Giverny trong độ tuổi đó, tức là
mười một tuổi. Trong số các bậc phu huynh, tôi đã thấy chỉ có hai người
mẹ đơn thân. Người đầu tiên làm phục vụ trong tiệm bánh Gasny, ở xó xỉnh
phía bên kia đồi, còn người kia là lái xe buýt liên tỉnh.”

“Không tồi, ý tưởng đó…”
“Không, không tồi, như sếp nói. Tôi cũng thấy có một người mẹ đã ly

hôn là giáo viên trung học tại Evreux. Tất cả các phụ huynh khác đều có
đôi có cặp và không một bà mẹ nào làm nghề dọn dẹp nhà cửa, hiện tại
cũng như cách đây mười năm.”

Sérénac dựa vào chiếc bàn formica vẻ thất vọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.