HOA SÚNG ĐEN - Trang 151

lục tung một ngôi nhà chỉ để tìm một kỷ vật, một vật quý vị chắc chắn duy
nhất một điều: chưa từng bao giờ vứt nó đi.

Chẳng có gì đáng bực mình hơn, không phải sao?
Tôi sẽ nói cho quý vị tất cả, cái mà tôi mong tìm thấy biết bao là chiếc

hộp giấy các tông, một chiếc hộp đơn giản nhỏ như hộp đựng giày, chứa
đầy những bức ảnh cũ. Quý vị thấy đấy, nó không có gì độc đáo cả. Dường
như hiện nay, tôi đã đọc được điều đó, cả một cuộc đời bằng ảnh có thể cất
giữ trong một chiếc USB cỡ nhỏ như chiếc bật lửa. Tôi, trong khi chờ đợi,
tôi tìm chiếc hộp đựng giày của mình. Quý vị, ở tuổi hơn tám mươi, quý vị
sẽ tìm trong đống đồ đạc linh tinh chiếc bật lửa nhỏ xíu. Cố gắng nhé. Đấy
hẳn là một sự tiến bộ.

Tôi mở loạt ngăn kéo của chiếc tủ cũ trong vô vọng, lùa tay vào gầm

chiếc tủ kiểu Norman, sau mấy chồng sách.

Chẳng có gì, đương nhiên rồi.
Tôi phải từ bỏ thôi, cái tôi tìm kiếm không nằm trong tầm tay. Chiếc hộp

của tôi hẳn phải nằm ở đâu đó trong tầng hầm để ô tô dưới một lớp bụi dày
tích tụ theo năm tháng.

Tôi vẫn lưỡng lự. Trò chơi có đáng để ta vất vả không? Liệu tôi có cần

phải mất công lục lọi tất cả đống đồ cũ này để tìm ra một bức ảnh, chỉ một
bức duy nhất? Một bức ảnh mà tôi chưa từng vứt đi, tôi chắc chắn điều đó.
Bức duy nhất lưu giữ kỷ niệm về một khuôn mặt mà tôi muốn thấy lại biết
bao, một lần cuối.

Albert Rosalba.
Không đi đến quyết định được, tôi nhìn phòng khách sạch sẽ không có gì

bừa bộn. Chỉ có hai chiếc ủng đang khô dần trước ống khói lò sưởi. Cuối
cùng, chúng đang khô… Hai chiếc ủng mà tôi đã xếp ở đó, có thể nói vậy.

Hiển nhiên, ở dưới, lò sưởi đã tắt.
Giờ vẫn chưa đến Giáng sinh.

❀ ❀ ❀

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.