HOA SÚNG ĐEN - Trang 198

kẻ ngu xuẩn này, toàn bộ các chi tiết phô trương tình cảm yêu đương của
họ. Ồ không. Điều đó đơn giản hơn nhiều. Đơn giản đến bi kịch.

Tôi trở về lề bên phải của đường Roy, về phía khu vườn ao. Dọc con

phố, một vài tấm ván của bờ giậu đã bị toạc ra, chắc do du khách vô ý tứ
đùn đẩy nhau trong lúc vội vã chụp hoa súng và lo lắng với việc phải chờ
đợi trước quầy bán vé tham quan. Không gian được giải phóng khiến cho
tầm nhìn rộng chưa từng có hướng vào cái ao. Tôi quan sát Fanette, hơi
tách xa một chút với những đứa trẻ khác trong lớp, giữa đám bạch dương
và cây liễu. Cô bé đã đặt giá vẽ của mình trên cầu Nhật Bản, kê trên những
cây đậu tía. Cô bé yên lặng tập trung vẽ, mặc cho xung quanh ồn ào.

Tôi băng qua đường Roy, lại gần, hy vọng nhìn rõ hơn, tôi gần như chạm

vào hàng rào.

Lẽ ra tôi không nên làm thế. Một đứa bé thò lò mũi xanh đã trông thấy

tôi.

“Bà ơi bà, bà có thể chụp ảnh giúp cháu và các bạn được không ạ?”
Nó gí vào tay tôi một chiếc máy ảnh đời mới nhất. Tôi không hiểu gì cả,

nó giải thích cho tôi, tôi không nghe. Trong lúc chụp ảnh cho nó, tôi đứng
trong góc cố nhìn cái ao Hoa súng và Fanette đang vẽ.

❀ ❀ ❀

“Đến đây Fanette ơi.”

Vincent nài nỉ:
“Đi nào Fanette. Đến đây chơi đi!”
“Không! Cậu biết rõ là tớ đang vẽ mà!”
Fanette cố tập trung chú ý vào một cây hoa súng. Một cây đơn độc đang

nổi bập bềnh xa hơn với đám hoa lá có hình gần giống như trái tim với một
bông màu hồng vừa mới nhú. Chiếc cọ trượt trên tấm vải. Fanette khó khăn
lắm mới tập trung được.

Đúng là than vãn sau lưng mình mà. Phải tin là cây liễu còn ủ rũ hơn cả

nó: Mary! Giá như con bé im cái giọng the thé của nó lại, giá mà nó im

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.