HOA SÚNG ĐEN - Trang 218

“Không còn gì nữa, theo như những gì cô ấy nói với tôi. Đã gần mười

năm cô ấy không có tin tức gì của tay bác sĩ nhãn khoa.”

“Cậu nghĩ gì về điều đó?”
“Cô ấy có vẻ vội. Cô ấy đã kết thúc nhanh câu chuyện. Cô ấy chỉ vừa

nhớ là anh ta phát điên vì những bức tranh của Claude Monet, và cô ấy thấy
hồi ấy điều đó có phần, nói thế nào nhỉ, ‘bình thường’, đó là từ mà cô ấy đã
sử dụng.”

“Và cô ta vẫn làm việc cho quỹ Robinson?”
“Đúng, cô ấy nói mình phụ trách việc đối ngoại giữa Pháp và Mỹ. Các

cuộc triển lãm, đón người nghệ sĩ từ cả hai bờ Đại Tây Dương, trao đổi
tranh…”

“Ở cấp độ nào?”
“Cô ấy khiến tôi hiểu là cô ấy đã có quan hệ thân thiết với toàn bộ các

họa sĩ đang được yêu thích của cả hai châu lục và cô ấy đã trực tiếp đi tìm
các bức họa mà họ có tại xưởng của mình, nếu cần cô ấy sẵn lòng đi mời
sâm banh trong các buổi khai mạc, những phòng khách nữ và mặc áo hở
vai để tiếp khách…”

“Ôi trời… Đúng là chúng ta cần phải biết nhiều hơn về cái quỹ Theodore

Robinson điên rồ này…”

Anh lại ngáp dài lần nữa.
“Nói cho tôi xem nào Sylvio, không muốn làm mếch lòng cậu đâu nhưng

cái cô Aline xinh đẹp này đã không cho cậu nhiều thông tin lắm nhỉ. Nhưng
liệu có đáng để gọi tôi vào nửa đêm chỉ để nói mỗi từng ấy thông tin?”

Giọng Sylvio lại thì thào:
“Có một thứ khác, thưa sếp.”
“À…”
Sérénac căng tai nghe không ngắt lời cấp phó của mình.
“Theo Aline Malétras, cô ấy đã đi chơi với Jérôme Morval chừng mười

lăm lần, trong đó bức ảnh mà ta có, là được chụp ở câu lạc bộ Zed, phố
Anglais, tại Paris, quận 5. Cách đây 10 năm. Aline Malétras lúc đó hai
mươi hai tuổi. Cô ấy vẫn chưa chín chắn. Morval thì lại có tiền, mọi chuyện
đều tốt đẹp cho đến khi…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.